Tác giả:

Ta được đưa vào phủ Tướng quân khi mới mười tuổi. Phụ mẫu nhận năm mươi lượng bạc, hai người vừa lau nước mắt, vừa ba bước một quay đầu nhìn lại. Sau đó mẫu thân lại chạy nhanh trở về, ôm chặt ta vào lòng: "Chiêu Chiêu, nếu con chịu uất ức, hãy viết thư cho mẫu thân. Ta sẽ mang bạc trả lại, rồi đến đón con." Ta ngây thơ gật đầu. Ta không trách bọn họ. Ta biết nỗi khó xử của bọn họ. Trong thôn liên tiếp mấy năm đại hạn, đất đai không còn một hạt lương thực nào. Chúng ta phải sống. Vì vậy, khi người của phủ Tướng quân tìm đến, ta bước lên, nói rằng mình bằng lòng. Ở phủ Tướng quân chỉ cần được ăn no là đủ, một mình ta chịu uất ức, dù sao cũng tốt hơn cả nhà phải chịu đói. Bá bá đứng đầu đoàn người là quản gia của phủ Tướng quân, ông ấy cười xoa đầu ta: "Sẽ không chịu uất ức đâu, tiểu thiếu gia sẽ thích Chiêu Chiêu thôi." Ông ấy nắm tay ta, dắt ta lên ngựa. Đó là lần đầu tiên ta cưỡi ngựa, cao thật đó, ta suýt nữa không lên được. Quản gia bá bá liền bế ta lên, ông ấy nói: "Ngựa có linh…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...