Tác giả:

Từ khi còn rất nhỏ, ta đã biết ta là nữ phụ độc ác, bởi vì bên cạnh ta có một cung nữ kỳ lạ - Tuế An Thi thoảng nàng sẽ nhìn đỉnh đầu ta rồi xuất thần, giống như nơi đó có chữ viết. Sau này, ở chung với nàng đã lâu, từ vô số việc nhỏ không đáng kể gì, ta mới liên kết ra một chân tướng: Đỉnh đầu của ta thực sự có chữ viết, hơn nữa còn là bốn chữ “Nữ phụ độc ác.” * Khi biết được tin tức này, ta không vui lắm. Ta nghĩ, dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì đều là cha sinh mẹ dưỡng, mà ta lại bị phân cho một vận mệnh làm vai phụ độc ác chứ. Đáng tiếc, ta còn nhỏ, ta không nghĩ được vấn đề một cách sâu sắc. Ta chỉ cảm thấy bất công, cảm thấy phẫn nộ.  Nhưng ngoài ý muốn là, Tuế An rõ ràng biết rõ thân phận của ta, lại đối xử với ta rất tốt. Nàng yêu thương, thiên vị, thậm chí cưng chiều ta. Nàng rất thích kể chuyện cho ta nghe, kể chuyện “Cô bé Lọ Lem và hai người chị gái.”  “Đời trước, chị cả và chị hai, một người cắt đi gót chân, một người cắt ngón chân, đều không đi vừa giày thuỷ tinh.” “…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...