“A Quỳ, là thế này… Tháng trước mẫu thân đã định cho ta một mối hôn sự, đối phương là biểu muội xa của ta.” “Nàng cũng biết đấy, tổ phụ ta tuổi tác đã cao, mong ta sớm lập gia đình. Ta không thể đợi nàng đến năm hai mươi lăm tuổi xuất cung…” “Thật xin lỗi, ta thật sự không còn mặt mũi nào gặp nàng… Đây là số tiền ta tích cóp nhiều năm, cầu mong nàng nhất định phải nhận lấy, nếu không trong lòng ta khó an…” Một túi tiền căng phồng được nhét vào tay Vân Quỳ, nàng thầm ước lượng, đúng là không ít. Dù trong lòng đã mắng mỏ nghìn lần, nhưng Vân Quỳ vẫn bày ra trên mặt vẻ thấu hiểu lòng người, mỉm cười chúc phúc: “Triệu đại ca, huynh cũng có nỗi khổ tâm, ta không trách huynh, còn chưa kịp chúc mừng tân hôn của huynh.” Người đàn ông luyến tiếc nhìn nàng. Thiếu nữ búi tóc hai vòng, bên trên chỉ điểm xuyết hai đóa hoa lụa màu hồng nhạt, nhưng lại sở hữu dung mạo tươi tắn rạng rỡ như hoa mùa xuân. Mũi quỳnh môi anh đào, mắt sáng da trắng, ngũ quan tinh xảo không tì vết. Mặc dù không trang điểm…
Chương 116
Nam Chính Đọc Thấu Được TôiTác giả: Khuyết DanhTruyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“A Quỳ, là thế này… Tháng trước mẫu thân đã định cho ta một mối hôn sự, đối phương là biểu muội xa của ta.” “Nàng cũng biết đấy, tổ phụ ta tuổi tác đã cao, mong ta sớm lập gia đình. Ta không thể đợi nàng đến năm hai mươi lăm tuổi xuất cung…” “Thật xin lỗi, ta thật sự không còn mặt mũi nào gặp nàng… Đây là số tiền ta tích cóp nhiều năm, cầu mong nàng nhất định phải nhận lấy, nếu không trong lòng ta khó an…” Một túi tiền căng phồng được nhét vào tay Vân Quỳ, nàng thầm ước lượng, đúng là không ít. Dù trong lòng đã mắng mỏ nghìn lần, nhưng Vân Quỳ vẫn bày ra trên mặt vẻ thấu hiểu lòng người, mỉm cười chúc phúc: “Triệu đại ca, huynh cũng có nỗi khổ tâm, ta không trách huynh, còn chưa kịp chúc mừng tân hôn của huynh.” Người đàn ông luyến tiếc nhìn nàng. Thiếu nữ búi tóc hai vòng, bên trên chỉ điểm xuyết hai đóa hoa lụa màu hồng nhạt, nhưng lại sở hữu dung mạo tươi tắn rạng rỡ như hoa mùa xuân. Mũi quỳnh môi anh đào, mắt sáng da trắng, ngũ quan tinh xảo không tì vết. Mặc dù không trang điểm… Thái giám tổng quản Càn Thanh Cung – Thang Phúc Quý đến truyền lời, nói tiệc đón gió trừ tịch năm ngày sau, Thuần Minh Đế mời Thái tử nhất định phải tham dự.Thái tử vốn dĩ không hề có ý định không đi.Thuần Minh Đế vừa trừng phạt nặng nề mẫu tử Hoàn hậu và Thần Vương, vừa đặc biệt mở tiệc đón gió tẩy trần cho hắn, tự nhiên là muốn biểu lộ thái độ trước mặt quần thần.Vừa hay nhân lúc người đông, cùng bọn họ xem một màn náo nhiệt.Thái tử nhìn Vân Quỳ nói: “Cung yến trừ tịch, ngươi đi cùng cô.”Vân Quỳ có chút bất ngờ, ngơ ngác đáp một tiếng “vâng”.Có lẽ điện hạ muốn dẫn nàng ra ngoài gặp gỡ nhiều người. Như vậy đi vào giấc mơ cũng có thêm tư liệu mới, tránh cho nàng cả ngày mơ thấy hoặc là Ngọc tần tư thông, hoặc là khanh khanh ta ta với Thái tử điện hạ…Ánh mắt lạnh lẽo của Thái tử bỗng nhiên liếc qua.Trong lòng Vân Quỳ giật thót một tiếng, luôn nghi ngờ hắn có thiên nhãn. Hắn dường như có thể đoán được nàng đang nghĩ gì trong lòng, sao lần nào cũng bắt quả tang chuẩn xác như vậy!Tào Nguyên Lộc vốn là người khôn khéo, trong lòng cũng đoán được vài phần nguyên do.Thứ nhất, điện hạ lo lắng bệnh đau đầu tái phát trong cung yến, thất thố trước mặt quần thần. Mấy năm trước, trong lễ tế đã từng xảy ra tình huống như vậy. Mặc dù Thái tử cố gắng kiềm chế nhưng vẻ mặt hung ác, đôi mắt đỏ ngầu lúc đó thực sự đã khiến không ít quan lại kinh sợ. Năm nay có Vân Quỳ ở bên, ít nhất cũng có thể giúp điện hạ giảm bớt phần nào.Thứ hai, điện hạ vẫn vô cùng coi trọng Vân Quỳ. Việc dẫn nàng theo trong cung yến trừ tịch chính là một lời nhắc nhở kín đáo đối với những gia tộc có ý định tham gia tuyển chọn Thái tử phi. Đây là ái thiếp của Thái tử, sau này không ai được phép động đến nàng.…Ngày trừ tịch đang đến gần.Bởi vì Hoàng hậu và Thần vương đều bị cấm túc nên cung yến năm nay được Thuần Minh Đế giao cho Ân Quý phi chủ trì.Ân Quý phi là mẹ đẻ của Tứ hoàng tử, lần này nóng lòng muốn thử, thậm chí còn gọi Tứ hoàng tử đến Trường Xuân Cung dặn dò cặn kẽ.Sau khi đuổi hết người hầu, Ân Quý phi nói với con trai: “Trong cung yến lần này, con nhất định phải thể hiện thật tốt trước mặt Bệ hạ. Nếu có thể chọn thêm hai vị trắc phi giúp đỡ con thì càng tốt.”Tứ hoàng tử bất đắc dĩ cười nói: “Mẫu phi nóng vội quá rồi, nhi thần còn chưa thành thân mà.”Vì muốn mượn sức triều thần nên Thuần Minh Đế đã chọn không ít thiếu nữ đến tuổi trong các gia đình quan lại Đại Chiêu để làm hậu cung phong phú. Những người được chọn cho các con trai của ông ta đều là thiên kim thế gia, đích nữ của các gia đình tướng lĩnh.Vị Hoàng tử phi chưa qua cửa của Tứ hoàng tử chính là đích thứ nữ của Bình Xương Hầu Phủ.Tứ hoàng tử nói thêm: “Huống hồ đây là yến tiệc mừng công của Thái tử, việc chọn Thái tử phi cũng đã cận kề.”Ân Quý phi hạ giọng nói: “Việc chọn Thái tử phi đối với Bệ hạ và Hoàng hậu đều là một chuyện khó xử, gia thế quá cao không được, thấp cũng không xong. Đặc biệt là hiện giờ Thái tử đã khỏi bệnh, Khôn Ninh cung còn sốt ruột hơn chúng ta. Đến khi bọn họ tranh đấu gay gắt, lưỡng bại câu thương, mẹ con ta chưa chắc là không thể thượng vị. Kính vương có gia tộc mẹ đẻ thấp kém, Thịnh vương lại là một kẻ ốm yếu, vậy thì cơ hội sẽ đến với con.”Vẻ mặt Tứ hoàng tử cuối cùng cũng dần trở nên nghiêm túc, khẽ gật đầu đáp “vâng”.Thoắt cái đã tới cung yến.Hôm đó, Vân Quỳ chỉ mặc một bộ áo váy cung nữ giản dị nhất, cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình.Thực ra đo theo hầu hạ không phải việc khó, chỉ là thân phận của nàng thực sự khó xử. Cung nữ thị tẩm dù sao cũng không thể xuất hiện, trước đó ở ngoài Đông Hoa Môn, những quan lại kia đã khinh thường nhìn nàng. Lần này lại đối diện với những hoàng thân quốc thích, mệnh phụ cao quý nhất Đại Chiêu, Thái tử phi tương lai có lẽ cũng có mặt. Mọi người sẽ nghĩ về nàng như thế nào?Tốt nhất là cứ gió êm biển lặng trôi qua.Chạng vạng, Triều Dương Điện rực rỡ ánh đèn, hàng ngàn chiếc đèn lưu ly chiếu sáng cả đại điện rực rỡ lộng lẫy. Giữa điện, một hàng bình phong chạm khắc hoa sĩ nữ đồ chia đôi chỗ ngồi của nam và nữ. Một bên là các quan lớn, hậu duệ quý tộc với áo gấm đai ngọc. Một bên là các phi tần, mệnh phụ với mái tóc mây và xiêm y lộng lẫy, lúc này đã lục tục vào chỗ ngồi theo thứ tự.Vân Quỳ nhắm mắt theo đuôi bước sau Thái tử, ngước mắt nhìn lên bóng lưng cao lớn của hắn trong bộ áo bào thải tú bình kim màu đen hoa văn rồng, trông uy nghiêm và đầy sức trấn áp.Thái tử vừa bước vào điện, cả Triều Dương Điện lập tức trở nên im lặng như tờ. Mọi người im lặng trong giây lát rồi vội vàng đứng dậy nghênh đón, cung kính hành lễ.
Thái giám tổng quản Càn Thanh Cung – Thang Phúc Quý đến truyền lời, nói tiệc đón gió trừ tịch năm ngày sau, Thuần Minh Đế mời Thái tử nhất định phải tham dự.
Thái tử vốn dĩ không hề có ý định không đi.
Thuần Minh Đế vừa trừng phạt nặng nề mẫu tử Hoàn hậu và Thần Vương, vừa đặc biệt mở tiệc đón gió tẩy trần cho hắn, tự nhiên là muốn biểu lộ thái độ trước mặt quần thần.
Vừa hay nhân lúc người đông, cùng bọn họ xem một màn náo nhiệt.
Thái tử nhìn Vân Quỳ nói: “Cung yến trừ tịch, ngươi đi cùng cô.”
Vân Quỳ có chút bất ngờ, ngơ ngác đáp một tiếng “vâng”.
Có lẽ điện hạ muốn dẫn nàng ra ngoài gặp gỡ nhiều người. Như vậy đi vào giấc mơ cũng có thêm tư liệu mới, tránh cho nàng cả ngày mơ thấy hoặc là Ngọc tần tư thông, hoặc là khanh khanh ta ta với Thái tử điện hạ…
Ánh mắt lạnh lẽo của Thái tử bỗng nhiên liếc qua.
Trong lòng Vân Quỳ giật thót một tiếng, luôn nghi ngờ hắn có thiên nhãn. Hắn dường như có thể đoán được nàng đang nghĩ gì trong lòng, sao lần nào cũng bắt quả tang chuẩn xác như vậy!
Tào Nguyên Lộc vốn là người khôn khéo, trong lòng cũng đoán được vài phần nguyên do.
Thứ nhất, điện hạ lo lắng bệnh đau đầu tái phát trong cung yến, thất thố trước mặt quần thần. Mấy năm trước, trong lễ tế đã từng xảy ra tình huống như vậy. Mặc dù Thái tử cố gắng kiềm chế nhưng vẻ mặt hung ác, đôi mắt đỏ ngầu lúc đó thực sự đã khiến không ít quan lại kinh sợ. Năm nay có Vân Quỳ ở bên, ít nhất cũng có thể giúp điện hạ giảm bớt phần nào.
Thứ hai, điện hạ vẫn vô cùng coi trọng Vân Quỳ. Việc dẫn nàng theo trong cung yến trừ tịch chính là một lời nhắc nhở kín đáo đối với những gia tộc có ý định tham gia tuyển chọn Thái tử phi. Đây là ái thiếp của Thái tử, sau này không ai được phép động đến nàng.
…
Ngày trừ tịch đang đến gần.
Bởi vì Hoàng hậu và Thần vương đều bị cấm túc nên cung yến năm nay được Thuần Minh Đế giao cho Ân Quý phi chủ trì.
Ân Quý phi là mẹ đẻ của Tứ hoàng tử, lần này nóng lòng muốn thử, thậm chí còn gọi Tứ hoàng tử đến Trường Xuân Cung dặn dò cặn kẽ.
Sau khi đuổi hết người hầu, Ân Quý phi nói với con trai: “Trong cung yến lần này, con nhất định phải thể hiện thật tốt trước mặt Bệ hạ. Nếu có thể chọn thêm hai vị trắc phi giúp đỡ con thì càng tốt.”
Tứ hoàng tử bất đắc dĩ cười nói: “Mẫu phi nóng vội quá rồi, nhi thần còn chưa thành thân mà.”
Vì muốn mượn sức triều thần nên Thuần Minh Đế đã chọn không ít thiếu nữ đến tuổi trong các gia đình quan lại Đại Chiêu để làm hậu cung phong phú. Những người được chọn cho các con trai của ông ta đều là thiên kim thế gia, đích nữ của các gia đình tướng lĩnh.
Vị Hoàng tử phi chưa qua cửa của Tứ hoàng tử chính là đích thứ nữ của Bình Xương Hầu Phủ.
Tứ hoàng tử nói thêm: “Huống hồ đây là yến tiệc mừng công của Thái tử, việc chọn Thái tử phi cũng đã cận kề.”
Ân Quý phi hạ giọng nói: “Việc chọn Thái tử phi đối với Bệ hạ và Hoàng hậu đều là một chuyện khó xử, gia thế quá cao không được, thấp cũng không xong. Đặc biệt là hiện giờ Thái tử đã khỏi bệnh, Khôn Ninh cung còn sốt ruột hơn chúng ta. Đến khi bọn họ tranh đấu gay gắt, lưỡng bại câu thương, mẹ con ta chưa chắc là không thể thượng vị. Kính vương có gia tộc mẹ đẻ thấp kém, Thịnh vương lại là một kẻ ốm yếu, vậy thì cơ hội sẽ đến với con.”
Vẻ mặt Tứ hoàng tử cuối cùng cũng dần trở nên nghiêm túc, khẽ gật đầu đáp “vâng”.
Thoắt cái đã tới cung yến.
Hôm đó, Vân Quỳ chỉ mặc một bộ áo váy cung nữ giản dị nhất, cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình.
Thực ra đo theo hầu hạ không phải việc khó, chỉ là thân phận của nàng thực sự khó xử. Cung nữ thị tẩm dù sao cũng không thể xuất hiện, trước đó ở ngoài Đông Hoa Môn, những quan lại kia đã khinh thường nhìn nàng. Lần này lại đối diện với những hoàng thân quốc thích, mệnh phụ cao quý nhất Đại Chiêu, Thái tử phi tương lai có lẽ cũng có mặt. Mọi người sẽ nghĩ về nàng như thế nào?
Tốt nhất là cứ gió êm biển lặng trôi qua.
Chạng vạng, Triều Dương Điện rực rỡ ánh đèn, hàng ngàn chiếc đèn lưu ly chiếu sáng cả đại điện rực rỡ lộng lẫy. Giữa điện, một hàng bình phong chạm khắc hoa sĩ nữ đồ chia đôi chỗ ngồi của nam và nữ. Một bên là các quan lớn, hậu duệ quý tộc với áo gấm đai ngọc. Một bên là các phi tần, mệnh phụ với mái tóc mây và xiêm y lộng lẫy, lúc này đã lục tục vào chỗ ngồi theo thứ tự.
Vân Quỳ nhắm mắt theo đuôi bước sau Thái tử, ngước mắt nhìn lên bóng lưng cao lớn của hắn trong bộ áo bào thải tú bình kim màu đen hoa văn rồng, trông uy nghiêm và đầy sức trấn áp.
Thái tử vừa bước vào điện, cả Triều Dương Điện lập tức trở nên im lặng như tờ. Mọi người im lặng trong giây lát rồi vội vàng đứng dậy nghênh đón, cung kính hành lễ.
Nam Chính Đọc Thấu Được TôiTác giả: Khuyết DanhTruyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“A Quỳ, là thế này… Tháng trước mẫu thân đã định cho ta một mối hôn sự, đối phương là biểu muội xa của ta.” “Nàng cũng biết đấy, tổ phụ ta tuổi tác đã cao, mong ta sớm lập gia đình. Ta không thể đợi nàng đến năm hai mươi lăm tuổi xuất cung…” “Thật xin lỗi, ta thật sự không còn mặt mũi nào gặp nàng… Đây là số tiền ta tích cóp nhiều năm, cầu mong nàng nhất định phải nhận lấy, nếu không trong lòng ta khó an…” Một túi tiền căng phồng được nhét vào tay Vân Quỳ, nàng thầm ước lượng, đúng là không ít. Dù trong lòng đã mắng mỏ nghìn lần, nhưng Vân Quỳ vẫn bày ra trên mặt vẻ thấu hiểu lòng người, mỉm cười chúc phúc: “Triệu đại ca, huynh cũng có nỗi khổ tâm, ta không trách huynh, còn chưa kịp chúc mừng tân hôn của huynh.” Người đàn ông luyến tiếc nhìn nàng. Thiếu nữ búi tóc hai vòng, bên trên chỉ điểm xuyết hai đóa hoa lụa màu hồng nhạt, nhưng lại sở hữu dung mạo tươi tắn rạng rỡ như hoa mùa xuân. Mũi quỳnh môi anh đào, mắt sáng da trắng, ngũ quan tinh xảo không tì vết. Mặc dù không trang điểm… Thái giám tổng quản Càn Thanh Cung – Thang Phúc Quý đến truyền lời, nói tiệc đón gió trừ tịch năm ngày sau, Thuần Minh Đế mời Thái tử nhất định phải tham dự.Thái tử vốn dĩ không hề có ý định không đi.Thuần Minh Đế vừa trừng phạt nặng nề mẫu tử Hoàn hậu và Thần Vương, vừa đặc biệt mở tiệc đón gió tẩy trần cho hắn, tự nhiên là muốn biểu lộ thái độ trước mặt quần thần.Vừa hay nhân lúc người đông, cùng bọn họ xem một màn náo nhiệt.Thái tử nhìn Vân Quỳ nói: “Cung yến trừ tịch, ngươi đi cùng cô.”Vân Quỳ có chút bất ngờ, ngơ ngác đáp một tiếng “vâng”.Có lẽ điện hạ muốn dẫn nàng ra ngoài gặp gỡ nhiều người. Như vậy đi vào giấc mơ cũng có thêm tư liệu mới, tránh cho nàng cả ngày mơ thấy hoặc là Ngọc tần tư thông, hoặc là khanh khanh ta ta với Thái tử điện hạ…Ánh mắt lạnh lẽo của Thái tử bỗng nhiên liếc qua.Trong lòng Vân Quỳ giật thót một tiếng, luôn nghi ngờ hắn có thiên nhãn. Hắn dường như có thể đoán được nàng đang nghĩ gì trong lòng, sao lần nào cũng bắt quả tang chuẩn xác như vậy!Tào Nguyên Lộc vốn là người khôn khéo, trong lòng cũng đoán được vài phần nguyên do.Thứ nhất, điện hạ lo lắng bệnh đau đầu tái phát trong cung yến, thất thố trước mặt quần thần. Mấy năm trước, trong lễ tế đã từng xảy ra tình huống như vậy. Mặc dù Thái tử cố gắng kiềm chế nhưng vẻ mặt hung ác, đôi mắt đỏ ngầu lúc đó thực sự đã khiến không ít quan lại kinh sợ. Năm nay có Vân Quỳ ở bên, ít nhất cũng có thể giúp điện hạ giảm bớt phần nào.Thứ hai, điện hạ vẫn vô cùng coi trọng Vân Quỳ. Việc dẫn nàng theo trong cung yến trừ tịch chính là một lời nhắc nhở kín đáo đối với những gia tộc có ý định tham gia tuyển chọn Thái tử phi. Đây là ái thiếp của Thái tử, sau này không ai được phép động đến nàng.…Ngày trừ tịch đang đến gần.Bởi vì Hoàng hậu và Thần vương đều bị cấm túc nên cung yến năm nay được Thuần Minh Đế giao cho Ân Quý phi chủ trì.Ân Quý phi là mẹ đẻ của Tứ hoàng tử, lần này nóng lòng muốn thử, thậm chí còn gọi Tứ hoàng tử đến Trường Xuân Cung dặn dò cặn kẽ.Sau khi đuổi hết người hầu, Ân Quý phi nói với con trai: “Trong cung yến lần này, con nhất định phải thể hiện thật tốt trước mặt Bệ hạ. Nếu có thể chọn thêm hai vị trắc phi giúp đỡ con thì càng tốt.”Tứ hoàng tử bất đắc dĩ cười nói: “Mẫu phi nóng vội quá rồi, nhi thần còn chưa thành thân mà.”Vì muốn mượn sức triều thần nên Thuần Minh Đế đã chọn không ít thiếu nữ đến tuổi trong các gia đình quan lại Đại Chiêu để làm hậu cung phong phú. Những người được chọn cho các con trai của ông ta đều là thiên kim thế gia, đích nữ của các gia đình tướng lĩnh.Vị Hoàng tử phi chưa qua cửa của Tứ hoàng tử chính là đích thứ nữ của Bình Xương Hầu Phủ.Tứ hoàng tử nói thêm: “Huống hồ đây là yến tiệc mừng công của Thái tử, việc chọn Thái tử phi cũng đã cận kề.”Ân Quý phi hạ giọng nói: “Việc chọn Thái tử phi đối với Bệ hạ và Hoàng hậu đều là một chuyện khó xử, gia thế quá cao không được, thấp cũng không xong. Đặc biệt là hiện giờ Thái tử đã khỏi bệnh, Khôn Ninh cung còn sốt ruột hơn chúng ta. Đến khi bọn họ tranh đấu gay gắt, lưỡng bại câu thương, mẹ con ta chưa chắc là không thể thượng vị. Kính vương có gia tộc mẹ đẻ thấp kém, Thịnh vương lại là một kẻ ốm yếu, vậy thì cơ hội sẽ đến với con.”Vẻ mặt Tứ hoàng tử cuối cùng cũng dần trở nên nghiêm túc, khẽ gật đầu đáp “vâng”.Thoắt cái đã tới cung yến.Hôm đó, Vân Quỳ chỉ mặc một bộ áo váy cung nữ giản dị nhất, cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình.Thực ra đo theo hầu hạ không phải việc khó, chỉ là thân phận của nàng thực sự khó xử. Cung nữ thị tẩm dù sao cũng không thể xuất hiện, trước đó ở ngoài Đông Hoa Môn, những quan lại kia đã khinh thường nhìn nàng. Lần này lại đối diện với những hoàng thân quốc thích, mệnh phụ cao quý nhất Đại Chiêu, Thái tử phi tương lai có lẽ cũng có mặt. Mọi người sẽ nghĩ về nàng như thế nào?Tốt nhất là cứ gió êm biển lặng trôi qua.Chạng vạng, Triều Dương Điện rực rỡ ánh đèn, hàng ngàn chiếc đèn lưu ly chiếu sáng cả đại điện rực rỡ lộng lẫy. Giữa điện, một hàng bình phong chạm khắc hoa sĩ nữ đồ chia đôi chỗ ngồi của nam và nữ. Một bên là các quan lớn, hậu duệ quý tộc với áo gấm đai ngọc. Một bên là các phi tần, mệnh phụ với mái tóc mây và xiêm y lộng lẫy, lúc này đã lục tục vào chỗ ngồi theo thứ tự.Vân Quỳ nhắm mắt theo đuôi bước sau Thái tử, ngước mắt nhìn lên bóng lưng cao lớn của hắn trong bộ áo bào thải tú bình kim màu đen hoa văn rồng, trông uy nghiêm và đầy sức trấn áp.Thái tử vừa bước vào điện, cả Triều Dương Điện lập tức trở nên im lặng như tờ. Mọi người im lặng trong giây lát rồi vội vàng đứng dậy nghênh đón, cung kính hành lễ.