Tác giả:

Tôi bắt đầu nhận thấy sự bất thường ở mẹ mình là sau khi nghi thức tang lễ của bà ngoại được hoàn tất. So với hình ảnh dì út gục ngã dưới đất khóc lóc đến xé lòng hay dáng vẻ bác cả trầm ngâm đốt thuốc không ngừng. Mẹ tôi lại tỏ ra có phần lãnh đạm và thờ ơ đến lạ. Mẹ tôi vẫn luôn tất bật lo liệu việc đón tiếp thân hữu và bạn bè đến viếng tang, quán xuyến chu toàn mọi công việc lớn nhỏ trong tang lễ. Thỉnh thoảng, khi có được chút thời gian rảnh rỗi, mẹ lại ngồi lặng lẽ với ánh mắt thất thần. Mẹ bảo rằng mẹ không tài nào khóc lên được. Kể từ khi ông ngoại tôi qua đời, bà ngoại vẫn luôn chung sống cùng gia đình mẹ tôi. Bà ngoại là một người rất mực cầu kỳ trong các thói quen sinh hoạt thường nhật, thế nhưng sức khỏe của bà lại không được tốt cho lắm, trí nhớ thì có phần suy giảm nhưng vẫn chưa đến mức quá nghiêm trọng. Bà lúc thì tỉnh táo, lúc lại trở nên mơ hồ. Khi còn minh mẫn, bà đòi phải được ra ngoài để đi dạo, rồi lại xếp hàng để mua trứng gà, đi xem các vở tuồng cổ và nghe nhạc…

Chương 21: Chương 21

Mẹ tôi bị dày vò bởi căn bệnh trầm cảmTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngTôi bắt đầu nhận thấy sự bất thường ở mẹ mình là sau khi nghi thức tang lễ của bà ngoại được hoàn tất. So với hình ảnh dì út gục ngã dưới đất khóc lóc đến xé lòng hay dáng vẻ bác cả trầm ngâm đốt thuốc không ngừng. Mẹ tôi lại tỏ ra có phần lãnh đạm và thờ ơ đến lạ. Mẹ tôi vẫn luôn tất bật lo liệu việc đón tiếp thân hữu và bạn bè đến viếng tang, quán xuyến chu toàn mọi công việc lớn nhỏ trong tang lễ. Thỉnh thoảng, khi có được chút thời gian rảnh rỗi, mẹ lại ngồi lặng lẽ với ánh mắt thất thần. Mẹ bảo rằng mẹ không tài nào khóc lên được. Kể từ khi ông ngoại tôi qua đời, bà ngoại vẫn luôn chung sống cùng gia đình mẹ tôi. Bà ngoại là một người rất mực cầu kỳ trong các thói quen sinh hoạt thường nhật, thế nhưng sức khỏe của bà lại không được tốt cho lắm, trí nhớ thì có phần suy giảm nhưng vẫn chưa đến mức quá nghiêm trọng. Bà lúc thì tỉnh táo, lúc lại trở nên mơ hồ. Khi còn minh mẫn, bà đòi phải được ra ngoài để đi dạo, rồi lại xếp hàng để mua trứng gà, đi xem các vở tuồng cổ và nghe nhạc… Phải nói một cách thật lòng rằng, tôi vẫn còn cảm thấy vô cùng khâm phục chú của mình nhất trong cả đám.Ông ta có vẻ như chính là một người có phản ứng nhanh nhạy nhất trong tất cả.Ông ta vội vàng đưa tay lên rồi quệt ngang mặt của mình một cái, rồi lại nôn khan ra một trận nữa, sau đó thì lại nhìn về phía tôi đang ung dung cầm một chiếc cưa điện mà thưởng thức toàn bộ cảnh tượng này, chẳng hề nói thêm một lời nào cả, mà lại trước tiên xông thẳng lên để mà mở tung cái khóa cửa ra.Sau đó thì ông ta lại quay người trở lại, rồi cản ngay dì út của tôi đang có ý định muốn lao thẳng vào tôi để mà sống mái một phen, rồi lại dùng hết sức lực của mình mà ôm chặt lấy bà ta đang còn vùng vẫy một cách dữ dội chẳng khác nào một con cá chạch vậy, rồi kéo bà ta ra khỏi căn nhà của mẹ tôi.Bác cả cùng với bác dâu của tôi thì vẫn còn cố gắng giằng co thêm một chút nữa, thế nhưng cũng rất nhanh chóng sau đó thì cả hai người cũng đã phải nghiến chặt răng lại, rồi hùng hùng hổ hổ mà rời khỏi đó.Chồng của tôi thì lại vì đã xem qua camera giám sát nên cũng đã biết rất rõ ràng về toàn bộ diễn biến của mọi chuyện rồi.Anh ấy vừa mới kêu to lên rằng “Đánh nhau một trận lớn như thế này mà lại không thèm gọi cả anh nữa” rồi lại vừa mới phóng chiếc xe của mình đến thẳng nhà của mẹ tôi.Ngay khi vừa mới vội vàng trở về đến nơi, thì anh ấy liền nhìn thấy tôi đang ung dung ngồi vắt chéo cả hai chân lên thành hình chữ ngũ ở ngay trong một căn phòng vẫn còn đang bốc lên một mùi hôi thối nồng nặc, rồi lại còn đang gọi điện thoại để mà thuê một dịch vụ dọn dẹp nhà cửa nữa.Còn mẹ của tôi thì lúc đó lại cứ luôn miệng nói rằng thuê người làm gì cho nó tốn kém ra, mẹ hoàn toàn có thể tự mình dọn dẹp được mà.Tôi thì lại nói rằng, mẹ ơi, con gái của mẹ đây thì lại vừa có tiền, lại vừa có cả bản lĩnh nữa, hoàn toàn có thể thuê được cả những nhân viên vệ sinh chuyên nghiệp đấy, chẳng lẽ mẹ lại không hề biết hay sao?Ồ, mà thật ra thì cũng chẳng cần phải đặt lịch hẹn trước làm gì cho nó mất công đâu.Lúc thì mẹ tôi lại hỏi tôi rằng, nhà của chúng ta thì từ lúc nào mà lại có được một cái chiếc cưa điện như thế này vậy, tại sao mà mẹ lại không hề hay biết một chút gì cả.Tôi thì lại đáp rằng, đó là do con đã mang nó đến đây bởi vì nó rất là tiện dùng mà thôi.Cái thứ này thì nó lại nằm ở chính giữa cả vũ khí nóng lẫn vũ khí lạnh, nên cái hiệu quả răn đe của nó thì lại đúng là đỉnh của chóp luôn rồi.Ngay cả những tên bắt cóc chuyên nghiệp thì cũng đều phải run lên mấy cái khi mà nhìn thấy nó nữa là.Và điều quan trọng nhất chính là nó lại hoàn toàn không hề phạm pháp một chút nào cả.Sau khi mà đã rời khỏi nhà của tôi rồi, thì bọn họ đã ngay lập tức báo cho cảnh sát biết.Khi mà tôi nghe thấy được tiếng còi hú inh ỏi của xe cảnh sát, thì tôi đã vội vàng ôm chầm lấy mẹ của mình rồi gào khóc lên một cách vô cùng thảm thiết, rồi lại còn van xin mẹ hãy bảo vệ cho mình nữa bởi vì cả bác cả lẫn dì út đều đang muốn bắt tôi phải đi ngồi tù.Chồng của tôi thì lại vừa kịp lúc nhìn thấy được toàn bộ cái cảnh tượng này, nên cái biểu cảm trên gương mặt của anh ấy lúc đó trông lại cực kỳ đặc sắc và thú vị nữa.

Phải nói một cách thật lòng rằng, tôi vẫn còn cảm thấy vô cùng khâm phục chú của mình nhất trong cả đám.

Ông ta có vẻ như chính là một người có phản ứng nhanh nhạy nhất trong tất cả.

Ông ta vội vàng đưa tay lên rồi quệt ngang mặt của mình một cái, rồi lại nôn khan ra một trận nữa, sau đó thì lại nhìn về phía tôi đang ung dung cầm một chiếc cưa điện mà thưởng thức toàn bộ cảnh tượng này, chẳng hề nói thêm một lời nào cả, mà lại trước tiên xông thẳng lên để mà mở tung cái khóa cửa ra.

Sau đó thì ông ta lại quay người trở lại, rồi cản ngay dì út của tôi đang có ý định muốn lao thẳng vào tôi để mà sống mái một phen, rồi lại dùng hết sức lực của mình mà ôm chặt lấy bà ta đang còn vùng vẫy một cách dữ dội chẳng khác nào một con cá chạch vậy, rồi kéo bà ta ra khỏi căn nhà của mẹ tôi.

Bác cả cùng với bác dâu của tôi thì vẫn còn cố gắng giằng co thêm một chút nữa, thế nhưng cũng rất nhanh chóng sau đó thì cả hai người cũng đã phải nghiến chặt răng lại, rồi hùng hùng hổ hổ mà rời khỏi đó.

Chồng của tôi thì lại vì đã xem qua camera giám sát nên cũng đã biết rất rõ ràng về toàn bộ diễn biến của mọi chuyện rồi.

Anh ấy vừa mới kêu to lên rằng “Đánh nhau một trận lớn như thế này mà lại không thèm gọi cả anh nữa” rồi lại vừa mới phóng chiếc xe của mình đến thẳng nhà của mẹ tôi.

Ngay khi vừa mới vội vàng trở về đến nơi, thì anh ấy liền nhìn thấy tôi đang ung dung ngồi vắt chéo cả hai chân lên thành hình chữ ngũ ở ngay trong một căn phòng vẫn còn đang bốc lên một mùi hôi thối nồng nặc, rồi lại còn đang gọi điện thoại để mà thuê một dịch vụ dọn dẹp nhà cửa nữa.

Còn mẹ của tôi thì lúc đó lại cứ luôn miệng nói rằng thuê người làm gì cho nó tốn kém ra, mẹ hoàn toàn có thể tự mình dọn dẹp được mà.

Tôi thì lại nói rằng, mẹ ơi, con gái của mẹ đây thì lại vừa có tiền, lại vừa có cả bản lĩnh nữa, hoàn toàn có thể thuê được cả những nhân viên vệ sinh chuyên nghiệp đấy, chẳng lẽ mẹ lại không hề biết hay sao?

Ồ, mà thật ra thì cũng chẳng cần phải đặt lịch hẹn trước làm gì cho nó mất công đâu.

Lúc thì mẹ tôi lại hỏi tôi rằng, nhà của chúng ta thì từ lúc nào mà lại có được một cái chiếc cưa điện như thế này vậy, tại sao mà mẹ lại không hề hay biết một chút gì cả.

Tôi thì lại đáp rằng, đó là do con đã mang nó đến đây bởi vì nó rất là tiện dùng mà thôi.

Cái thứ này thì nó lại nằm ở chính giữa cả vũ khí nóng lẫn vũ khí lạnh, nên cái hiệu quả răn đe của nó thì lại đúng là đỉnh của chóp luôn rồi.

Ngay cả những tên bắt cóc chuyên nghiệp thì cũng đều phải run lên mấy cái khi mà nhìn thấy nó nữa là.

Và điều quan trọng nhất chính là nó lại hoàn toàn không hề phạm pháp một chút nào cả.

Sau khi mà đã rời khỏi nhà của tôi rồi, thì bọn họ đã ngay lập tức báo cho cảnh sát biết.

Khi mà tôi nghe thấy được tiếng còi hú inh ỏi của xe cảnh sát, thì tôi đã vội vàng ôm chầm lấy mẹ của mình rồi gào khóc lên một cách vô cùng thảm thiết, rồi lại còn van xin mẹ hãy bảo vệ cho mình nữa bởi vì cả bác cả lẫn dì út đều đang muốn bắt tôi phải đi ngồi tù.

Chồng của tôi thì lại vừa kịp lúc nhìn thấy được toàn bộ cái cảnh tượng này, nên cái biểu cảm trên gương mặt của anh ấy lúc đó trông lại cực kỳ đặc sắc và thú vị nữa.

Mẹ tôi bị dày vò bởi căn bệnh trầm cảmTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngTôi bắt đầu nhận thấy sự bất thường ở mẹ mình là sau khi nghi thức tang lễ của bà ngoại được hoàn tất. So với hình ảnh dì út gục ngã dưới đất khóc lóc đến xé lòng hay dáng vẻ bác cả trầm ngâm đốt thuốc không ngừng. Mẹ tôi lại tỏ ra có phần lãnh đạm và thờ ơ đến lạ. Mẹ tôi vẫn luôn tất bật lo liệu việc đón tiếp thân hữu và bạn bè đến viếng tang, quán xuyến chu toàn mọi công việc lớn nhỏ trong tang lễ. Thỉnh thoảng, khi có được chút thời gian rảnh rỗi, mẹ lại ngồi lặng lẽ với ánh mắt thất thần. Mẹ bảo rằng mẹ không tài nào khóc lên được. Kể từ khi ông ngoại tôi qua đời, bà ngoại vẫn luôn chung sống cùng gia đình mẹ tôi. Bà ngoại là một người rất mực cầu kỳ trong các thói quen sinh hoạt thường nhật, thế nhưng sức khỏe của bà lại không được tốt cho lắm, trí nhớ thì có phần suy giảm nhưng vẫn chưa đến mức quá nghiêm trọng. Bà lúc thì tỉnh táo, lúc lại trở nên mơ hồ. Khi còn minh mẫn, bà đòi phải được ra ngoài để đi dạo, rồi lại xếp hàng để mua trứng gà, đi xem các vở tuồng cổ và nghe nhạc… Phải nói một cách thật lòng rằng, tôi vẫn còn cảm thấy vô cùng khâm phục chú của mình nhất trong cả đám.Ông ta có vẻ như chính là một người có phản ứng nhanh nhạy nhất trong tất cả.Ông ta vội vàng đưa tay lên rồi quệt ngang mặt của mình một cái, rồi lại nôn khan ra một trận nữa, sau đó thì lại nhìn về phía tôi đang ung dung cầm một chiếc cưa điện mà thưởng thức toàn bộ cảnh tượng này, chẳng hề nói thêm một lời nào cả, mà lại trước tiên xông thẳng lên để mà mở tung cái khóa cửa ra.Sau đó thì ông ta lại quay người trở lại, rồi cản ngay dì út của tôi đang có ý định muốn lao thẳng vào tôi để mà sống mái một phen, rồi lại dùng hết sức lực của mình mà ôm chặt lấy bà ta đang còn vùng vẫy một cách dữ dội chẳng khác nào một con cá chạch vậy, rồi kéo bà ta ra khỏi căn nhà của mẹ tôi.Bác cả cùng với bác dâu của tôi thì vẫn còn cố gắng giằng co thêm một chút nữa, thế nhưng cũng rất nhanh chóng sau đó thì cả hai người cũng đã phải nghiến chặt răng lại, rồi hùng hùng hổ hổ mà rời khỏi đó.Chồng của tôi thì lại vì đã xem qua camera giám sát nên cũng đã biết rất rõ ràng về toàn bộ diễn biến của mọi chuyện rồi.Anh ấy vừa mới kêu to lên rằng “Đánh nhau một trận lớn như thế này mà lại không thèm gọi cả anh nữa” rồi lại vừa mới phóng chiếc xe của mình đến thẳng nhà của mẹ tôi.Ngay khi vừa mới vội vàng trở về đến nơi, thì anh ấy liền nhìn thấy tôi đang ung dung ngồi vắt chéo cả hai chân lên thành hình chữ ngũ ở ngay trong một căn phòng vẫn còn đang bốc lên một mùi hôi thối nồng nặc, rồi lại còn đang gọi điện thoại để mà thuê một dịch vụ dọn dẹp nhà cửa nữa.Còn mẹ của tôi thì lúc đó lại cứ luôn miệng nói rằng thuê người làm gì cho nó tốn kém ra, mẹ hoàn toàn có thể tự mình dọn dẹp được mà.Tôi thì lại nói rằng, mẹ ơi, con gái của mẹ đây thì lại vừa có tiền, lại vừa có cả bản lĩnh nữa, hoàn toàn có thể thuê được cả những nhân viên vệ sinh chuyên nghiệp đấy, chẳng lẽ mẹ lại không hề biết hay sao?Ồ, mà thật ra thì cũng chẳng cần phải đặt lịch hẹn trước làm gì cho nó mất công đâu.Lúc thì mẹ tôi lại hỏi tôi rằng, nhà của chúng ta thì từ lúc nào mà lại có được một cái chiếc cưa điện như thế này vậy, tại sao mà mẹ lại không hề hay biết một chút gì cả.Tôi thì lại đáp rằng, đó là do con đã mang nó đến đây bởi vì nó rất là tiện dùng mà thôi.Cái thứ này thì nó lại nằm ở chính giữa cả vũ khí nóng lẫn vũ khí lạnh, nên cái hiệu quả răn đe của nó thì lại đúng là đỉnh của chóp luôn rồi.Ngay cả những tên bắt cóc chuyên nghiệp thì cũng đều phải run lên mấy cái khi mà nhìn thấy nó nữa là.Và điều quan trọng nhất chính là nó lại hoàn toàn không hề phạm pháp một chút nào cả.Sau khi mà đã rời khỏi nhà của tôi rồi, thì bọn họ đã ngay lập tức báo cho cảnh sát biết.Khi mà tôi nghe thấy được tiếng còi hú inh ỏi của xe cảnh sát, thì tôi đã vội vàng ôm chầm lấy mẹ của mình rồi gào khóc lên một cách vô cùng thảm thiết, rồi lại còn van xin mẹ hãy bảo vệ cho mình nữa bởi vì cả bác cả lẫn dì út đều đang muốn bắt tôi phải đi ngồi tù.Chồng của tôi thì lại vừa kịp lúc nhìn thấy được toàn bộ cái cảnh tượng này, nên cái biểu cảm trên gương mặt của anh ấy lúc đó trông lại cực kỳ đặc sắc và thú vị nữa.

Chương 21: Chương 21