Hôm nay là kỷ niệm mười năm ngày cưới của tôi và Chu Tự Tân. Tôi đã chuẩn bị một bữa tối dưới ánh nến, chờ anh ấy tan làm về để cùng ăn mừng. Nhưng từ miệng tài xế, tôi mới biết hôm nay anh ấy đã đến dự buổi họp mặt bạn học cấp ba. “Họp mặt bạn học cấp ba.” Tôi khẽ cau mày, mơ hồ nhớ lại hình như có nhận được lời mời. Tôi cũng đã nhận được một tấm thiệp mời, nhưng vốn không thích những nơi ồn ào, nên tôi đã không đi. Sợ rằng anh ấy uống quá chén, tôi khoác thêm một chiếc áo rồi đi đón anh ấy. Phòng tiệc được thiết kế theo phong cách kiến trúc cổ của Trung Quốc, cửa phòng nửa khép nửa mở, trang trí hoa văn chạm khắc tinh xảo. Từ xa, tôi đã thấy Chu Tự Tân đang được bao quanh bởi một nhóm người. Chiếc áo sơ mi đen của anh mở đến chiếc khuy thứ hai, tóc xoăn trước trán rủ xuống, che đi một phần ánh mắt đầy ngạo nghễ và bất kham. Cả người anh ấy toát lên vẻ quý phái và phong thái của một lãnh đạo, nổi bật giữa đám đông như hạc giữa bầy gà, dường như bản năng đã khiến anh ấy sở hữu những…
Tác giả: