Ta là nữ nhi của thủy tặc, phụ thân tên là Trần Tam Cẩu, mẫu thân tên là Trương Tiểu Thúy, huynh trưởng tên là Trần Đại Hổ. Ta tên là Trần Niệm Vi. Vào ngày hoàng đế treo bảng tìm nữ nhi, ta từ biệt phụ thân, mang theo tro cốt của mẫu thân lên đường trở về quê hương. Bốn năm trước, trong dân gian bùng phát một trận dịch lớn, mẫu thân là đại phu trong trại, vì bệnh nhân mà bôn ba khắp nơi. Nàng chữa khỏi cho người khác nhưng bản thân lại không may nhiễm bệnh. Trong thời gian cuối cùng, nàng tự nhốt mình trong phòng, cách cửa mà dặn dò chúng ta những lời trăn trối cuối cùng. Nàng nói rằng thời trẻ nàng đã làm một việc sai lầm. Nàng cứu người không nên cứu, cuối cùng gây họa, hại cả thôn. Nàng muốn trở về nhà, xin lỗi những người đã c.h.ế.t vì nàng. Ta cách cửa phòng lạy mẫu thân, đáp ứng việc này. Năm đó, ta mười hai tuổi, thời cơ chưa đến, ta còn quá nhỏ. Sau khi mẫu thân qua đời, để phòng bệnh dịch lây lan, chúng ta đã thiêu xác nàng. Ta lấy một nắm tro cốt, đựng vào bình gốm, từ đó…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...