Tác giả:

Mùa đông tuyết trời lạnh giá: Tôi lang thang trên con phố nhỏ, đón giáng sinh với cô đơn và se buốt. Bất chợt một luồng gió đột ngột kéo tới khiến con tim tôi gần như đã đông cứng. Và rồi...!Em đã xuất hiện trước mắt tôi. Tôi và em đứng nhìn nhau hồi lâu. Đôi mắt em lóe lên một tia nắng sưởi ấm trái tim tôi. Trầm ngâm một lúc, em từ từ tiến lại gần, ôm tôi như một đứa con nít. Hơi thở của em gấp gáp, nhưng lại khiến tôi cảm thấy ấm áp, có lẽ trái tim đóng băng của tôi đã tan ra mất rồi. Tôi nhẹ nhàng xoa đầu em và nói: - Em có biết tôi đã chờ em bao lâu rồi không? - Em thật biết khiến cho người ta cảm thấy lo lắng cho em mà Em trả lời tôi bằng giọng điệu nhẹ nhàng, trầm tĩnh, giọng nói của em vẫn như vậy...!thật khiến con người ta mê mẩn: - Em xin lỗi! Đáng lẽ ra không nên để anh chờ đợi lâu như vậy... - Không phải em đang đứng trước mặt anh đây sao, sau khi xong việc trở về nuớc...!người em nghĩ đến gặp đầu tiên đó là anh. Khi nghe em nói vậy, tôi gần như ngân lệ nghĩ rằng mình cảm…

Truyện chữ