Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 548: 548: Thật Là Sảng Khoái!
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Láo toét, nào có nhiều như vậy…”Chu Điền lỡ miệng nói ra khiến khách mời xung quanh lộ vẻ kinh ngạc.Tuy rằng mọi người có thể đoán được nhưng khi nghe tri phủ đại nhân chính miệng thừa nhận giữa thanh thiên bạch nhật thì quả thật… vô cùng chấn động.Nhận ra mình đã lỡ lời, sắc mặt Chu Điền sầm xuống.Advertisement“Một đám nhà quê không biết sống chết mà cũng dám vu hãm mệnh quan triều đình, người đâu, bắt lại cho ta”.Mười tên nha dịch lập tức vọt vào, hợp lực cùng đám gia đinh của Đồ gia bao vây mấy người Lãnh Thiên Minh.Lãnh Thiên Minh cười ha hả.“Ha ha… nhịn không được rồi à? Muốn ra tay đánh người? Lý Tứ… bảo vệ ta cho tốt, ta chuẩn bị phát động tấn công đây”.Sau đó, tất cả mọi người nhìn thấy một cảnh tượng khó tin.Lãnh Thiên Minh hít sâu một hơi, bắt đầu hô to.“Đồ gia có một tên b**n th**.Mỗi ngày nghĩ đến chuyện xấu xa.Thấy phụ nữ liền tác oai tác quái.Ngươi nói tên này có ghê tởm không?”Lãnh Thiên Minh hắng giọng rồi hô tiếp:“Tri phủ dốc Vọng Thủy tên Chu Điền.Mỗi ngày chỉ nghĩ vơ vét tiền.Mặt xấu, tâm xấu, lòng hiểm độc.Trước sau gì cũng đi tong!”Lãnh Thiên Minh đọc quá nhanh, mọi người còn a kịp phản ứng, đến lúc giật mình hoàn hồn, Đồ gia cùng Chu Điền lập tức nổi điên lên.“Giết hắn cho ta…”“Á… còn nữa, còn nữa, chưa đọc xong mà…”Đám gia đinh và nha dịch xung quanh xông đến, nhưng Lãnh Thiên Minh lại chẳng chút yếu thế, cứ ngông nghênh đứng giữa sảnh hô to: “Mọi người, xông lên!”Bỗng chốc, bên ngoài vách tường có mười mấy gã đại hán leo tường nhảy vào, đồng thời mười mấy tên võ sĩ chờ sẵn ở cửa cũng xông vào, hai bên nhanh chóng choảng nhau.“Giữ cửa cho ta, tất cả những người đến chúc mừng hôm nay… đừng hòng chạy thoát”.Đây đều là những cấm quân được tuyển chọn trong trăm người, phải nói là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, sao đám nha dịch và gia đinh của Đồ gia có thể đối phó được? Chẳng mấy chốc, cả đám đã bị đánh ngã, đau đớn kêu la…Chu Điền tức giận nói: “Các ngươi dám đánh binh sĩ triều đình à? Ta sẽ bẩm tấu việc này lên hoàng thượng, bắt tất cả các ngươi vào đại lao”.“Ôi chao… Chu lão đầu… buồn cười chết mất, ta cho ông biết, ta không sợ đâu… Ha ha…”Thật là sảng khoái!
“Láo toét, nào có nhiều như vậy…”
Chu Điền lỡ miệng nói ra khiến khách mời xung quanh lộ vẻ kinh ngạc.
Tuy rằng mọi người có thể đoán được nhưng khi nghe tri phủ đại nhân chính miệng thừa nhận giữa thanh thiên bạch nhật thì quả thật… vô cùng chấn động.
Nhận ra mình đã lỡ lời, sắc mặt Chu Điền sầm xuống.
Advertisement
“Một đám nhà quê không biết sống chết mà cũng dám vu hãm mệnh quan triều đình, người đâu, bắt lại cho ta”.
Mười tên nha dịch lập tức vọt vào, hợp lực cùng đám gia đinh của Đồ gia bao vây mấy người Lãnh Thiên Minh.
Lãnh Thiên Minh cười ha hả.
“Ha ha… nhịn không được rồi à? Muốn ra tay đánh người? Lý Tứ… bảo vệ ta cho tốt, ta chuẩn bị phát động tấn công đây”.
Sau đó, tất cả mọi người nhìn thấy một cảnh tượng khó tin.
Lãnh Thiên Minh hít sâu một hơi, bắt đầu hô to.
“Đồ gia có một tên b**n th**.
Mỗi ngày nghĩ đến chuyện xấu xa.
Thấy phụ nữ liền tác oai tác quái.
Ngươi nói tên này có ghê tởm không?”
Lãnh Thiên Minh hắng giọng rồi hô tiếp:
“Tri phủ dốc Vọng Thủy tên Chu Điền.
Mỗi ngày chỉ nghĩ vơ vét tiền.
Mặt xấu, tâm xấu, lòng hiểm độc.
Trước sau gì cũng đi tong!”
Lãnh Thiên Minh đọc quá nhanh, mọi người còn a kịp phản ứng, đến lúc giật mình hoàn hồn, Đồ gia cùng Chu Điền lập tức nổi điên lên.
“Giết hắn cho ta…”
“Á… còn nữa, còn nữa, chưa đọc xong mà…”
Đám gia đinh và nha dịch xung quanh xông đến, nhưng Lãnh Thiên Minh lại chẳng chút yếu thế, cứ ngông nghênh đứng giữa sảnh hô to: “Mọi người, xông lên!”
Bỗng chốc, bên ngoài vách tường có mười mấy gã đại hán leo tường nhảy vào, đồng thời mười mấy tên võ sĩ chờ sẵn ở cửa cũng xông vào, hai bên nhanh chóng choảng nhau.
“Giữ cửa cho ta, tất cả những người đến chúc mừng hôm nay… đừng hòng chạy thoát”.
Đây đều là những cấm quân được tuyển chọn trong trăm người, phải nói là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, sao đám nha dịch và gia đinh của Đồ gia có thể đối phó được? Chẳng mấy chốc, cả đám đã bị đánh ngã, đau đớn kêu la…
Chu Điền tức giận nói: “Các ngươi dám đánh binh sĩ triều đình à? Ta sẽ bẩm tấu việc này lên hoàng thượng, bắt tất cả các ngươi vào đại lao”.
“Ôi chao… Chu lão đầu… buồn cười chết mất, ta cho ông biết, ta không sợ đâu… Ha ha…”
Thật là sảng khoái!
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Láo toét, nào có nhiều như vậy…”Chu Điền lỡ miệng nói ra khiến khách mời xung quanh lộ vẻ kinh ngạc.Tuy rằng mọi người có thể đoán được nhưng khi nghe tri phủ đại nhân chính miệng thừa nhận giữa thanh thiên bạch nhật thì quả thật… vô cùng chấn động.Nhận ra mình đã lỡ lời, sắc mặt Chu Điền sầm xuống.Advertisement“Một đám nhà quê không biết sống chết mà cũng dám vu hãm mệnh quan triều đình, người đâu, bắt lại cho ta”.Mười tên nha dịch lập tức vọt vào, hợp lực cùng đám gia đinh của Đồ gia bao vây mấy người Lãnh Thiên Minh.Lãnh Thiên Minh cười ha hả.“Ha ha… nhịn không được rồi à? Muốn ra tay đánh người? Lý Tứ… bảo vệ ta cho tốt, ta chuẩn bị phát động tấn công đây”.Sau đó, tất cả mọi người nhìn thấy một cảnh tượng khó tin.Lãnh Thiên Minh hít sâu một hơi, bắt đầu hô to.“Đồ gia có một tên b**n th**.Mỗi ngày nghĩ đến chuyện xấu xa.Thấy phụ nữ liền tác oai tác quái.Ngươi nói tên này có ghê tởm không?”Lãnh Thiên Minh hắng giọng rồi hô tiếp:“Tri phủ dốc Vọng Thủy tên Chu Điền.Mỗi ngày chỉ nghĩ vơ vét tiền.Mặt xấu, tâm xấu, lòng hiểm độc.Trước sau gì cũng đi tong!”Lãnh Thiên Minh đọc quá nhanh, mọi người còn a kịp phản ứng, đến lúc giật mình hoàn hồn, Đồ gia cùng Chu Điền lập tức nổi điên lên.“Giết hắn cho ta…”“Á… còn nữa, còn nữa, chưa đọc xong mà…”Đám gia đinh và nha dịch xung quanh xông đến, nhưng Lãnh Thiên Minh lại chẳng chút yếu thế, cứ ngông nghênh đứng giữa sảnh hô to: “Mọi người, xông lên!”Bỗng chốc, bên ngoài vách tường có mười mấy gã đại hán leo tường nhảy vào, đồng thời mười mấy tên võ sĩ chờ sẵn ở cửa cũng xông vào, hai bên nhanh chóng choảng nhau.“Giữ cửa cho ta, tất cả những người đến chúc mừng hôm nay… đừng hòng chạy thoát”.Đây đều là những cấm quân được tuyển chọn trong trăm người, phải nói là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, sao đám nha dịch và gia đinh của Đồ gia có thể đối phó được? Chẳng mấy chốc, cả đám đã bị đánh ngã, đau đớn kêu la…Chu Điền tức giận nói: “Các ngươi dám đánh binh sĩ triều đình à? Ta sẽ bẩm tấu việc này lên hoàng thượng, bắt tất cả các ngươi vào đại lao”.“Ôi chao… Chu lão đầu… buồn cười chết mất, ta cho ông biết, ta không sợ đâu… Ha ha…”Thật là sảng khoái!