Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 589: 589: “phá Hủy Toàn Bộ Pháo Của Bọn Họ…

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Thân vương Áo Địa Lợi nói: “Một cái thành Cửu Châu nho nhỏ mà thôi, một ngàn khẩu pháo đủ để hủy diệt, thật không biết đám người Tịch này lấy đâu ra dũng khí để đối địch với chúng ta.Tuy nhiên, phụ nữ Phù Tang quả thật...!không tệ… ha ha ha”.Những người khác không nói gì, nhưng suốt mấy ngày qua, bọn họ cũng đã làm không ít chuyện như vậy, khiến trong doanh trướng mỗi đêm đều văng vẳng tiếng kêu la.Nhưng bởi vì quân đội sáu nước được quản lý riêng, nên không thể nào chỉnh đốn quân kỷ được, lại nói, cũng chẳng có ai quan tâm.AdvertisementThân vương Tô Đan nói: “Ta sẽ không can thiệp vào việc của các vị, nhưng hi vọng các vị tuân thủ nghiêm chỉnh minh ước và kỷ luật trên chiến trường, đặc biệt là lúc khai chiến, tất cả các đội quân đều không được thả lỏng”.“Thân vương Tô Đan cứ an tâm, tuy hải quân của chúng ta không sánh bằng hạm đội Vô Địch của các ngươi, nhưng lục quân thì chắc chắn không thua kém bao nhiêu so với Đại Bất Liệt Điên”.“Vậy thì tốt, phái người thông báo cho Phù Tang lần cuối, nếu bọn họ vẫn không chấp nhận điều kiện của chúng ta thì truyền lệnh tấn công…”Không bao lâu sau, một đoàn người phương tây nghênh ngang đi đến dưới thành Cửu Châu.Người dẫn đầu cực kỳ ngạo mạn: “Bảo tướng quân của các ngươi ra đây nói chuyện”.“Có lời gì cứ nói!”“Chủ soái của chúng ta cảnh cáo lần cuối, nếu như các ngươi vẫn không chịu đồng ý với điều kiện của liên quân, vậy thì chỉ có một con đường chết”.Trong thành Cửu Châu không có ai đáp lời, những người phương Tây kia vô cùng đắc ý chờ đợi, nhưng đột nhiên, trên tường thành có vô số họng sũng chĩa về phía bọn họ.“Ngươi… các ngươi định… làm gì? Hai quân giao chiến không giết sứ giả…”“Nổ súng…”“Đoàng… đoàng… đoàng…”Vô số họng súng kíp bắn đoàn người phương tây kia thành cái sàng.Xa xa, chủ soái của sáu nước thấy vậy thì đùng đùng nổi giận.“Truyền lệnh pháo binh, nổ súng…”“Ầm… ầm… ầm…”“Ầm… ầm… ầm…”Gần ngàn khẩu pháo đồng loạt bắn, đạn pháo đầy trời hệt như một cơn mưa khiến thành Cửu Châu rơi vào biển lửa, rất nhiều binh sĩ và dân chúng bị nổ chết.“Ầm… ầm… ầm…”Pháo trên tường thành Cửu Châu cũng bắt đầu bắn trả, nhắm ngay trận địa pháo binh của địch.“Phá hủy toàn bộ pháo của bọn họ…”Tuy rằng pháo của Phù Tang cũng mang đến tổn thất không nhỏ cho liên quân, nhưng dù sao thì số lượng có hạn, một khi lộ ra tất sẽ bị phá hủy.

Thân vương Áo Địa Lợi nói: “Một cái thành Cửu Châu nho nhỏ mà thôi, một ngàn khẩu pháo đủ để hủy diệt, thật không biết đám người Tịch này lấy đâu ra dũng khí để đối địch với chúng ta.

Tuy nhiên, phụ nữ Phù Tang quả thật...!không tệ… ha ha ha”.

Những người khác không nói gì, nhưng suốt mấy ngày qua, bọn họ cũng đã làm không ít chuyện như vậy, khiến trong doanh trướng mỗi đêm đều văng vẳng tiếng kêu la.

Nhưng bởi vì quân đội sáu nước được quản lý riêng, nên không thể nào chỉnh đốn quân kỷ được, lại nói, cũng chẳng có ai quan tâm.

Advertisement

Thân vương Tô Đan nói: “Ta sẽ không can thiệp vào việc của các vị, nhưng hi vọng các vị tuân thủ nghiêm chỉnh minh ước và kỷ luật trên chiến trường, đặc biệt là lúc khai chiến, tất cả các đội quân đều không được thả lỏng”.

“Thân vương Tô Đan cứ an tâm, tuy hải quân của chúng ta không sánh bằng hạm đội Vô Địch của các ngươi, nhưng lục quân thì chắc chắn không thua kém bao nhiêu so với Đại Bất Liệt Điên”.

“Vậy thì tốt, phái người thông báo cho Phù Tang lần cuối, nếu bọn họ vẫn không chấp nhận điều kiện của chúng ta thì truyền lệnh tấn công…”

Không bao lâu sau, một đoàn người phương tây nghênh ngang đi đến dưới thành Cửu Châu.

Người dẫn đầu cực kỳ ngạo mạn: “Bảo tướng quân của các ngươi ra đây nói chuyện”.

“Có lời gì cứ nói!”

“Chủ soái của chúng ta cảnh cáo lần cuối, nếu như các ngươi vẫn không chịu đồng ý với điều kiện của liên quân, vậy thì chỉ có một con đường chết”.

Trong thành Cửu Châu không có ai đáp lời, những người phương Tây kia vô cùng đắc ý chờ đợi, nhưng đột nhiên, trên tường thành có vô số họng sũng chĩa về phía bọn họ.

“Ngươi… các ngươi định… làm gì? Hai quân giao chiến không giết sứ giả…”

“Nổ súng…”

“Đoàng… đoàng… đoàng…”

Vô số họng súng kíp bắn đoàn người phương tây kia thành cái sàng.

Xa xa, chủ soái của sáu nước thấy vậy thì đùng đùng nổi giận.

“Truyền lệnh pháo binh, nổ súng…”

“Ầm… ầm… ầm…”

“Ầm… ầm… ầm…”

Gần ngàn khẩu pháo đồng loạt bắn, đạn pháo đầy trời hệt như một cơn mưa khiến thành Cửu Châu rơi vào biển lửa, rất nhiều binh sĩ và dân chúng bị nổ chết.

“Ầm… ầm… ầm…”

Pháo trên tường thành Cửu Châu cũng bắt đầu bắn trả, nhắm ngay trận địa pháo binh của địch.

“Phá hủy toàn bộ pháo của bọn họ…”

Tuy rằng pháo của Phù Tang cũng mang đến tổn thất không nhỏ cho liên quân, nhưng dù sao thì số lượng có hạn, một khi lộ ra tất sẽ bị phá hủy.

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Thân vương Áo Địa Lợi nói: “Một cái thành Cửu Châu nho nhỏ mà thôi, một ngàn khẩu pháo đủ để hủy diệt, thật không biết đám người Tịch này lấy đâu ra dũng khí để đối địch với chúng ta.Tuy nhiên, phụ nữ Phù Tang quả thật...!không tệ… ha ha ha”.Những người khác không nói gì, nhưng suốt mấy ngày qua, bọn họ cũng đã làm không ít chuyện như vậy, khiến trong doanh trướng mỗi đêm đều văng vẳng tiếng kêu la.Nhưng bởi vì quân đội sáu nước được quản lý riêng, nên không thể nào chỉnh đốn quân kỷ được, lại nói, cũng chẳng có ai quan tâm.AdvertisementThân vương Tô Đan nói: “Ta sẽ không can thiệp vào việc của các vị, nhưng hi vọng các vị tuân thủ nghiêm chỉnh minh ước và kỷ luật trên chiến trường, đặc biệt là lúc khai chiến, tất cả các đội quân đều không được thả lỏng”.“Thân vương Tô Đan cứ an tâm, tuy hải quân của chúng ta không sánh bằng hạm đội Vô Địch của các ngươi, nhưng lục quân thì chắc chắn không thua kém bao nhiêu so với Đại Bất Liệt Điên”.“Vậy thì tốt, phái người thông báo cho Phù Tang lần cuối, nếu bọn họ vẫn không chấp nhận điều kiện của chúng ta thì truyền lệnh tấn công…”Không bao lâu sau, một đoàn người phương tây nghênh ngang đi đến dưới thành Cửu Châu.Người dẫn đầu cực kỳ ngạo mạn: “Bảo tướng quân của các ngươi ra đây nói chuyện”.“Có lời gì cứ nói!”“Chủ soái của chúng ta cảnh cáo lần cuối, nếu như các ngươi vẫn không chịu đồng ý với điều kiện của liên quân, vậy thì chỉ có một con đường chết”.Trong thành Cửu Châu không có ai đáp lời, những người phương Tây kia vô cùng đắc ý chờ đợi, nhưng đột nhiên, trên tường thành có vô số họng sũng chĩa về phía bọn họ.“Ngươi… các ngươi định… làm gì? Hai quân giao chiến không giết sứ giả…”“Nổ súng…”“Đoàng… đoàng… đoàng…”Vô số họng súng kíp bắn đoàn người phương tây kia thành cái sàng.Xa xa, chủ soái của sáu nước thấy vậy thì đùng đùng nổi giận.“Truyền lệnh pháo binh, nổ súng…”“Ầm… ầm… ầm…”“Ầm… ầm… ầm…”Gần ngàn khẩu pháo đồng loạt bắn, đạn pháo đầy trời hệt như một cơn mưa khiến thành Cửu Châu rơi vào biển lửa, rất nhiều binh sĩ và dân chúng bị nổ chết.“Ầm… ầm… ầm…”Pháo trên tường thành Cửu Châu cũng bắt đầu bắn trả, nhắm ngay trận địa pháo binh của địch.“Phá hủy toàn bộ pháo của bọn họ…”Tuy rằng pháo của Phù Tang cũng mang đến tổn thất không nhỏ cho liên quân, nhưng dù sao thì số lượng có hạn, một khi lộ ra tất sẽ bị phá hủy.

Chương 589: 589: “phá Hủy Toàn Bộ Pháo Của Bọn Họ…