Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 654: 654: Con Trai Ta Nói Gì Vậy
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… "Nếu đã nói xong chuyện rồi thì đương nhiên ta phải quay về chứ, quân đội của chúng ta hai ngày nữa sẽ tới, đến lúc đó ta sẽ cho người thông báo cho cô"."Ngài không thể đi"."Tại sao?"Advertisement"Vì Khắc Đa muốn ngài ở lại đây, huống chi bên ngoài thành cũng không an toàn".Đa Đoạt nghĩ ngợi, cũng phải, dù sao với tình hình hiện tại những người La Sát này cảm kích mình còn không kịp nên không có nguy hiểm gì."Được, vậy ta sẽ ở tạm lại đây".An Na liếc mắt nhìn Đa Đoạt rồi nói: "Đi ăn cơm với ta đi"."Ăn cơm?""Đúng vậy, là Khắc Đa đòi, bằng không nó sẽ không ăn, hay là ngài cho rằng ta muốn ăn cùng ngài?"Người đàn bà này vẫn nghĩ bản thân là nữ vương trước đây, đừng để lão tử tóm được cơ hội, nhất định sẽ xử lý cô thật tử tế, khiến cô biết thế nào là đàn ông thật sự...!Trong đình viện tư nhân của nữ vương, Khắc Đa đang ngồi đợi bên bàn, khi cậu nhóc nhìn thấy ba ba và mẹ cùng đi tới thì liền hưng phấn nhảy lên, không ngừng reo hò."Con trai ta nói gì vậy?""Cậu ấy nói gặp ngài rất vui, người một nhà cuối cùng có thể ăn cơm với nhau rồi".Đa Đoạt nhìn về phía người phiên dịch."Hừm, lát nữa ngươi thông minh lên chút cho ta, đừng nói linh tinh đấy"."Ha ha...!Đa tướng quân, ngài yên tâm".An Na đi tới thơm Khắc Đa, xoay đầu lại nói: "Ta vào trong thay y phục rồi chúng ta ăn cơm".Sau đó liền đi vào trong, Khắc Đa chạy tới bổ nhào vào lòng Đa Đoạt."Ba ba, sao ba cũng tới vậy?""???"Đa Đoạt không hiểu, dường như Khắc Đa không biết mình sẽ tới."Khắc Đa, không phải con bảo mẹ mẹ con kêu ta tới sao? Nói ta không tới thì con không ăn cơm"."Không có, con tưởng ba ba rất bận, Khắc Đa hiểu chuyện mà".Đa Đoạt nháy mắt cạn lời, phụ nữ ơi là phụ nữ! Rốt cuộc cô là thứ gì vậy? Rốt cuộc cô làm gì?Không bao lâu An Na liền đi ra thì thấy nàng ta thay sang một bộ váy lụa màu trắng tinh giống như váy cưới vậy, chiếc váy không dài, chỉ qua đầu gối mà thôi, đôi chân dài cứ như vậy lộ ra bên ngoài, khiến mắt người ta sáng quắc lên, đầu tóc thì trông như tiểu cô nương, buộc cao lên kiểu đuôi ngựa, trên môi còn được tô một lớp son đỏ thẫm, cộng thêm khí chất độc nhất chỉ có của nàng ta và làn da trắng nõn, khiến người ta xao động trong lòng, Đa Đoạt khi ấy đã lên rồi...!à không, là sững người...!
"Nếu đã nói xong chuyện rồi thì đương nhiên ta phải quay về chứ, quân đội của chúng ta hai ngày nữa sẽ tới, đến lúc đó ta sẽ cho người thông báo cho cô".
"Ngài không thể đi".
"Tại sao?"
Advertisement
"Vì Khắc Đa muốn ngài ở lại đây, huống chi bên ngoài thành cũng không an toàn".
Đa Đoạt nghĩ ngợi, cũng phải, dù sao với tình hình hiện tại những người La Sát này cảm kích mình còn không kịp nên không có nguy hiểm gì.
"Được, vậy ta sẽ ở tạm lại đây".
An Na liếc mắt nhìn Đa Đoạt rồi nói: "Đi ăn cơm với ta đi".
"Ăn cơm?"
"Đúng vậy, là Khắc Đa đòi, bằng không nó sẽ không ăn, hay là ngài cho rằng ta muốn ăn cùng ngài?"
Người đàn bà này vẫn nghĩ bản thân là nữ vương trước đây, đừng để lão tử tóm được cơ hội, nhất định sẽ xử lý cô thật tử tế, khiến cô biết thế nào là đàn ông thật sự...!
Trong đình viện tư nhân của nữ vương, Khắc Đa đang ngồi đợi bên bàn, khi cậu nhóc nhìn thấy ba ba và mẹ cùng đi tới thì liền hưng phấn nhảy lên, không ngừng reo hò.
"Con trai ta nói gì vậy?"
"Cậu ấy nói gặp ngài rất vui, người một nhà cuối cùng có thể ăn cơm với nhau rồi".
Đa Đoạt nhìn về phía người phiên dịch.
"Hừm, lát nữa ngươi thông minh lên chút cho ta, đừng nói linh tinh đấy".
"Ha ha...!Đa tướng quân, ngài yên tâm".
An Na đi tới thơm Khắc Đa, xoay đầu lại nói: "Ta vào trong thay y phục rồi chúng ta ăn cơm".
Sau đó liền đi vào trong, Khắc Đa chạy tới bổ nhào vào lòng Đa Đoạt.
"Ba ba, sao ba cũng tới vậy?"
"???"
Đa Đoạt không hiểu, dường như Khắc Đa không biết mình sẽ tới.
"Khắc Đa, không phải con bảo mẹ mẹ con kêu ta tới sao? Nói ta không tới thì con không ăn cơm".
"Không có, con tưởng ba ba rất bận, Khắc Đa hiểu chuyện mà".
Đa Đoạt nháy mắt cạn lời, phụ nữ ơi là phụ nữ! Rốt cuộc cô là thứ gì vậy? Rốt cuộc cô làm gì?
Không bao lâu An Na liền đi ra thì thấy nàng ta thay sang một bộ váy lụa màu trắng tinh giống như váy cưới vậy, chiếc váy không dài, chỉ qua đầu gối mà thôi, đôi chân dài cứ như vậy lộ ra bên ngoài, khiến mắt người ta sáng quắc lên, đầu tóc thì trông như tiểu cô nương, buộc cao lên kiểu đuôi ngựa, trên môi còn được tô một lớp son đỏ thẫm, cộng thêm khí chất độc nhất chỉ có của nàng ta và làn da trắng nõn, khiến người ta xao động trong lòng, Đa Đoạt khi ấy đã lên rồi...!à không, là sững người...!
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… "Nếu đã nói xong chuyện rồi thì đương nhiên ta phải quay về chứ, quân đội của chúng ta hai ngày nữa sẽ tới, đến lúc đó ta sẽ cho người thông báo cho cô"."Ngài không thể đi"."Tại sao?"Advertisement"Vì Khắc Đa muốn ngài ở lại đây, huống chi bên ngoài thành cũng không an toàn".Đa Đoạt nghĩ ngợi, cũng phải, dù sao với tình hình hiện tại những người La Sát này cảm kích mình còn không kịp nên không có nguy hiểm gì."Được, vậy ta sẽ ở tạm lại đây".An Na liếc mắt nhìn Đa Đoạt rồi nói: "Đi ăn cơm với ta đi"."Ăn cơm?""Đúng vậy, là Khắc Đa đòi, bằng không nó sẽ không ăn, hay là ngài cho rằng ta muốn ăn cùng ngài?"Người đàn bà này vẫn nghĩ bản thân là nữ vương trước đây, đừng để lão tử tóm được cơ hội, nhất định sẽ xử lý cô thật tử tế, khiến cô biết thế nào là đàn ông thật sự...!Trong đình viện tư nhân của nữ vương, Khắc Đa đang ngồi đợi bên bàn, khi cậu nhóc nhìn thấy ba ba và mẹ cùng đi tới thì liền hưng phấn nhảy lên, không ngừng reo hò."Con trai ta nói gì vậy?""Cậu ấy nói gặp ngài rất vui, người một nhà cuối cùng có thể ăn cơm với nhau rồi".Đa Đoạt nhìn về phía người phiên dịch."Hừm, lát nữa ngươi thông minh lên chút cho ta, đừng nói linh tinh đấy"."Ha ha...!Đa tướng quân, ngài yên tâm".An Na đi tới thơm Khắc Đa, xoay đầu lại nói: "Ta vào trong thay y phục rồi chúng ta ăn cơm".Sau đó liền đi vào trong, Khắc Đa chạy tới bổ nhào vào lòng Đa Đoạt."Ba ba, sao ba cũng tới vậy?""???"Đa Đoạt không hiểu, dường như Khắc Đa không biết mình sẽ tới."Khắc Đa, không phải con bảo mẹ mẹ con kêu ta tới sao? Nói ta không tới thì con không ăn cơm"."Không có, con tưởng ba ba rất bận, Khắc Đa hiểu chuyện mà".Đa Đoạt nháy mắt cạn lời, phụ nữ ơi là phụ nữ! Rốt cuộc cô là thứ gì vậy? Rốt cuộc cô làm gì?Không bao lâu An Na liền đi ra thì thấy nàng ta thay sang một bộ váy lụa màu trắng tinh giống như váy cưới vậy, chiếc váy không dài, chỉ qua đầu gối mà thôi, đôi chân dài cứ như vậy lộ ra bên ngoài, khiến mắt người ta sáng quắc lên, đầu tóc thì trông như tiểu cô nương, buộc cao lên kiểu đuôi ngựa, trên môi còn được tô một lớp son đỏ thẫm, cộng thêm khí chất độc nhất chỉ có của nàng ta và làn da trắng nõn, khiến người ta xao động trong lòng, Đa Đoạt khi ấy đã lên rồi...!à không, là sững người...!