Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 655: 655: Ngài Biết Uống Rượu Không
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… "Ngài nhìn cái gì? Còn không ngồi xuống ăn cơm".Đa Đoạt không biết nàng ta nói gì, nhìn về phía phiên dịch thì thấy tên tiểu tử đó cũng ngây người ra, Đa Đoạt lập tức đá cho một cái."Con mẹ nó ngây ra làm gì? Ngươi dịch đi...""A...!xin lỗi ngài, Đa tướng quân, cô ấy bảo ngài ngồi xuống ăn cơm".AdvertisementThấy vẻ lúng túng của hai người, An Na lại phá lệ bật cười, hai người lại sững sờ tập hai...!"Mau ăn đi, ăn xong còn rất nhiều việc quan trọng cần nói".Đa Đoạt ngồi xuống, An Na gắp thức ăn cho Khắc Đa."Khắc Đa, con nhất định phải ăn nhiều vào mới có thể mau chóng trưởng thành, mới có thể trở thành...!trở thành một anh hùng".Khắc Đa reo lên: "Con muốn trở thành anh hùng giống như ba ba"."Được, chỉ cần con ăn cơm đúng giờ thì nhất định có thể".Nhìn cảnh tượng này, Đa Đoạt đột nhiên có cảm giác chua sót lạ kỳ, đây dù sao cũng là con của mình, một người phụ nữ như vậy lại chăm sóc con của mình.Mặc dù nàng ta không thích mình nhưng ít nhất trước giờ chưa từng nói một lời nào xấu xa về ba ba."Mấy năm nay cô đều một mình chăm sóc Khắc Đa sao?"An Na gần như đã nhìn ra được suy nghĩ của Đa Đoạt."Có hạ nhân chăm sóc, hai người chúng ta sống rất tốt, phụ nữ không nhất định phải có nam nhân mới có thể sống được"."Bỏ qua chuyện hai nước không nói mà chỉ nói trên phương diện cá nhân, là ta có lỗi với cô, ta cũng rất cảm ơn cô đã sinh Khắc Đa cho ta, còn nuôi dưỡng nó ưu tú như vậy".An Na cười nhạt nói: "Không cần"."Mặc dù giữa hai ta có lẽ không thể nhưng cô yên tâm, sau này ta sẽ chăm sóc tốt cho hai người, sẽ không để bất cứ ai ức h**p hai người".An Na vẻ mặt không cảm xúc nhìn Đa Đoạt."Ngài chăm sóc chúng ta thế nào?""Sau này hai người ăn ở đi lại đều sẽ do ta phụ trách"."Được thôi, vậy thì để xem thể hiện của ngài rồi".Đa Đoạt căn bản không biết người phụ nữ này trong lòng rốt cuộc nghĩ thế nào, chỉ đành đi bước nào hay bước đó.Sau khi ăn cơm xong, Khắc Đa được người đưa về phòng, An Na nhìn về phía Đa Đoạt đang ngây ngẩn nhìn chằm chằm vào hai cặp vú tức mắt của mình."Ngài biết uống rượu không?""Đương nhiên rồi"."Vậy chúng ta uống rượu nhé?""Tại sao?""Chỉ là muốn uống rượu thôi, ngài không dám à?""Nực cười, tại sao ta lại không dám".
"Ngài nhìn cái gì? Còn không ngồi xuống ăn cơm".
Đa Đoạt không biết nàng ta nói gì, nhìn về phía phiên dịch thì thấy tên tiểu tử đó cũng ngây người ra, Đa Đoạt lập tức đá cho một cái.
"Con mẹ nó ngây ra làm gì? Ngươi dịch đi..."
"A...!xin lỗi ngài, Đa tướng quân, cô ấy bảo ngài ngồi xuống ăn cơm".
Advertisement
Thấy vẻ lúng túng của hai người, An Na lại phá lệ bật cười, hai người lại sững sờ tập hai...!
"Mau ăn đi, ăn xong còn rất nhiều việc quan trọng cần nói".
Đa Đoạt ngồi xuống, An Na gắp thức ăn cho Khắc Đa.
"Khắc Đa, con nhất định phải ăn nhiều vào mới có thể mau chóng trưởng thành, mới có thể trở thành...!trở thành một anh hùng".
Khắc Đa reo lên: "Con muốn trở thành anh hùng giống như ba ba".
"Được, chỉ cần con ăn cơm đúng giờ thì nhất định có thể".
Nhìn cảnh tượng này, Đa Đoạt đột nhiên có cảm giác chua sót lạ kỳ, đây dù sao cũng là con của mình, một người phụ nữ như vậy lại chăm sóc con của mình.
Mặc dù nàng ta không thích mình nhưng ít nhất trước giờ chưa từng nói một lời nào xấu xa về ba ba.
"Mấy năm nay cô đều một mình chăm sóc Khắc Đa sao?"
An Na gần như đã nhìn ra được suy nghĩ của Đa Đoạt.
"Có hạ nhân chăm sóc, hai người chúng ta sống rất tốt, phụ nữ không nhất định phải có nam nhân mới có thể sống được".
"Bỏ qua chuyện hai nước không nói mà chỉ nói trên phương diện cá nhân, là ta có lỗi với cô, ta cũng rất cảm ơn cô đã sinh Khắc Đa cho ta, còn nuôi dưỡng nó ưu tú như vậy".
An Na cười nhạt nói: "Không cần".
"Mặc dù giữa hai ta có lẽ không thể nhưng cô yên tâm, sau này ta sẽ chăm sóc tốt cho hai người, sẽ không để bất cứ ai ức h**p hai người".
An Na vẻ mặt không cảm xúc nhìn Đa Đoạt.
"Ngài chăm sóc chúng ta thế nào?"
"Sau này hai người ăn ở đi lại đều sẽ do ta phụ trách".
"Được thôi, vậy thì để xem thể hiện của ngài rồi".
Đa Đoạt căn bản không biết người phụ nữ này trong lòng rốt cuộc nghĩ thế nào, chỉ đành đi bước nào hay bước đó.
Sau khi ăn cơm xong, Khắc Đa được người đưa về phòng, An Na nhìn về phía Đa Đoạt đang ngây ngẩn nhìn chằm chằm vào hai cặp vú tức mắt của mình.
"Ngài biết uống rượu không?"
"Đương nhiên rồi".
"Vậy chúng ta uống rượu nhé?"
"Tại sao?"
"Chỉ là muốn uống rượu thôi, ngài không dám à?"
"Nực cười, tại sao ta lại không dám".
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… "Ngài nhìn cái gì? Còn không ngồi xuống ăn cơm".Đa Đoạt không biết nàng ta nói gì, nhìn về phía phiên dịch thì thấy tên tiểu tử đó cũng ngây người ra, Đa Đoạt lập tức đá cho một cái."Con mẹ nó ngây ra làm gì? Ngươi dịch đi...""A...!xin lỗi ngài, Đa tướng quân, cô ấy bảo ngài ngồi xuống ăn cơm".AdvertisementThấy vẻ lúng túng của hai người, An Na lại phá lệ bật cười, hai người lại sững sờ tập hai...!"Mau ăn đi, ăn xong còn rất nhiều việc quan trọng cần nói".Đa Đoạt ngồi xuống, An Na gắp thức ăn cho Khắc Đa."Khắc Đa, con nhất định phải ăn nhiều vào mới có thể mau chóng trưởng thành, mới có thể trở thành...!trở thành một anh hùng".Khắc Đa reo lên: "Con muốn trở thành anh hùng giống như ba ba"."Được, chỉ cần con ăn cơm đúng giờ thì nhất định có thể".Nhìn cảnh tượng này, Đa Đoạt đột nhiên có cảm giác chua sót lạ kỳ, đây dù sao cũng là con của mình, một người phụ nữ như vậy lại chăm sóc con của mình.Mặc dù nàng ta không thích mình nhưng ít nhất trước giờ chưa từng nói một lời nào xấu xa về ba ba."Mấy năm nay cô đều một mình chăm sóc Khắc Đa sao?"An Na gần như đã nhìn ra được suy nghĩ của Đa Đoạt."Có hạ nhân chăm sóc, hai người chúng ta sống rất tốt, phụ nữ không nhất định phải có nam nhân mới có thể sống được"."Bỏ qua chuyện hai nước không nói mà chỉ nói trên phương diện cá nhân, là ta có lỗi với cô, ta cũng rất cảm ơn cô đã sinh Khắc Đa cho ta, còn nuôi dưỡng nó ưu tú như vậy".An Na cười nhạt nói: "Không cần"."Mặc dù giữa hai ta có lẽ không thể nhưng cô yên tâm, sau này ta sẽ chăm sóc tốt cho hai người, sẽ không để bất cứ ai ức h**p hai người".An Na vẻ mặt không cảm xúc nhìn Đa Đoạt."Ngài chăm sóc chúng ta thế nào?""Sau này hai người ăn ở đi lại đều sẽ do ta phụ trách"."Được thôi, vậy thì để xem thể hiện của ngài rồi".Đa Đoạt căn bản không biết người phụ nữ này trong lòng rốt cuộc nghĩ thế nào, chỉ đành đi bước nào hay bước đó.Sau khi ăn cơm xong, Khắc Đa được người đưa về phòng, An Na nhìn về phía Đa Đoạt đang ngây ngẩn nhìn chằm chằm vào hai cặp vú tức mắt của mình."Ngài biết uống rượu không?""Đương nhiên rồi"."Vậy chúng ta uống rượu nhé?""Tại sao?""Chỉ là muốn uống rượu thôi, ngài không dám à?""Nực cười, tại sao ta lại không dám".