Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 685: 685: Ban Đầu Tại Sao Ta Không Đầu Hàng Sớm Hơn Nhỉ
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… An Na trầm tư hồi lâu rồi thở dài, được rồi, nếu như tên thất hoàng tử Bắc Lương kia thật sự muốn giết nàng ta, thì nàng ta trốn được à?“Được rồi, đi tiếp chỉ…”Chẳng mấy chốc, An Na đã dẫn theo Khắc Đa ra ngoài, người đến tuyên chỉ là Tân Cửu.Advertisement“Thánh chỉ đến… An Na, nữ vương tộc La Sát tiếp chỉ, những người khác quỳ xuống nghe chỉ”.Tất cả mọi người đồng loạt quỳ xuống, An Na do dự trong chốc lát rồi cũng quỳ xuống…“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, An Na Nhất Thế, nữ vương tộc La Sát, một lòng suy nghĩ cho sinh tử của bộ tộc mà tiến vào nước Hoa Hạ, quả thật là may mắn cho cả hai nước.Trẫm cảm thấy rất an ủi! Lại nghe nói nữ vương An Na đã sinh hạ con nối dòng cho thống soái đại quân Hoa Hạ ta, đặt nền tảng cho sự hòa hợp của cả hai tộc, có trời đất chứng giám.Nay, trẫm sắc phong nữ vương An Na là phu nhân trấn quốc, cùng với con trai là Khắc Đa được hưởng danh xưng công danh.Ban thưởng một ngàn cuộn tơ lụa, trăm thớt tuấn mã, mười chiếc khinh khí cầu cùng vạn lượng vàng ròng.Khâm thử”.An Na thật sự không dám tin vào tai mình, khi xung quanh vang lên tiếng reo hò, nàng ta mới giật mình hoàn hồn, vội lĩnh chỉ tạ ơn.Tân Cửu mỉm cười bước đến.“Em dâu… Tại hạ là Tân Cửu, là anh em vào sinh ra tử với tướng quân.Lần này có thể đến tuyên chỉ, quả thật là vinh hạnh”.“An Na tạ ơn đại nhân, cũng mong đại nhân thay ta tạ ơn hoàng thượng”.“Được thôi, được thôi”.Nói xong, Tân Cửu lấy ra hai miếng ngọc bội.“Ta biết các ngươi không thiếu gì cả, đây chỉ là chút lòng thành gửi tặng đứa bé, mong ngươi đừng ghét bỏ”.Nói xong, Tân Cửu liền đưa ngọc bội cho Khắc Đa.“Tạ ơn Tân đại nhân…”Tân Cửu cười nói: “Được rồi, vậy ta đi trước, em dâu, sau này có việc gì thì cứ đến tìm ta, ngươi cũng có thể ngồi khinh khí cầu đến thành Thiên Khải.Với thân phận hiện tại của ngươi, chắc chắn không có ai dám ngăn cản”.An Na cảm thấy rất kinh ngạc, khẽ gật đầu.Sau khi Tân Cửu nói xong thì liền dẫn theo cấm quân rời đi, dân chúng tộc La Sát xung quanh cũng rất vui mừng, nữ vương được yêu thương, được đối xử tốt vậy thì bách tính mới có thể được thơm lây.Nhìn cấm quân rời đi, cùng với chỗ quà tặng đếm không xuể này, trong lòng An Na đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ kỳ lạ, ban đầu tại sao ta không đầu hàng sớm hơn nhỉ?Tân Cửu dẫn theo cấm quân đã đi rất xa khỏi thái ấp của tộc La Sát, một tướng lĩnh bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
An Na trầm tư hồi lâu rồi thở dài, được rồi, nếu như tên thất hoàng tử Bắc Lương kia thật sự muốn giết nàng ta, thì nàng ta trốn được à?
“Được rồi, đi tiếp chỉ…”
Chẳng mấy chốc, An Na đã dẫn theo Khắc Đa ra ngoài, người đến tuyên chỉ là Tân Cửu.
Advertisement
“Thánh chỉ đến… An Na, nữ vương tộc La Sát tiếp chỉ, những người khác quỳ xuống nghe chỉ”.
Tất cả mọi người đồng loạt quỳ xuống, An Na do dự trong chốc lát rồi cũng quỳ xuống…
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, An Na Nhất Thế, nữ vương tộc La Sát, một lòng suy nghĩ cho sinh tử của bộ tộc mà tiến vào nước Hoa Hạ, quả thật là may mắn cho cả hai nước.
Trẫm cảm thấy rất an ủi! Lại nghe nói nữ vương An Na đã sinh hạ con nối dòng cho thống soái đại quân Hoa Hạ ta, đặt nền tảng cho sự hòa hợp của cả hai tộc, có trời đất chứng giám.
Nay, trẫm sắc phong nữ vương An Na là phu nhân trấn quốc, cùng với con trai là Khắc Đa được hưởng danh xưng công danh.
Ban thưởng một ngàn cuộn tơ lụa, trăm thớt tuấn mã, mười chiếc khinh khí cầu cùng vạn lượng vàng ròng.
Khâm thử”.
An Na thật sự không dám tin vào tai mình, khi xung quanh vang lên tiếng reo hò, nàng ta mới giật mình hoàn hồn, vội lĩnh chỉ tạ ơn.
Tân Cửu mỉm cười bước đến.
“Em dâu… Tại hạ là Tân Cửu, là anh em vào sinh ra tử với tướng quân.
Lần này có thể đến tuyên chỉ, quả thật là vinh hạnh”.
“An Na tạ ơn đại nhân, cũng mong đại nhân thay ta tạ ơn hoàng thượng”.
“Được thôi, được thôi”.
Nói xong, Tân Cửu lấy ra hai miếng ngọc bội.
“Ta biết các ngươi không thiếu gì cả, đây chỉ là chút lòng thành gửi tặng đứa bé, mong ngươi đừng ghét bỏ”.
Nói xong, Tân Cửu liền đưa ngọc bội cho Khắc Đa.
“Tạ ơn Tân đại nhân…”
Tân Cửu cười nói: “Được rồi, vậy ta đi trước, em dâu, sau này có việc gì thì cứ đến tìm ta, ngươi cũng có thể ngồi khinh khí cầu đến thành Thiên Khải.
Với thân phận hiện tại của ngươi, chắc chắn không có ai dám ngăn cản”.
An Na cảm thấy rất kinh ngạc, khẽ gật đầu.
Sau khi Tân Cửu nói xong thì liền dẫn theo cấm quân rời đi, dân chúng tộc La Sát xung quanh cũng rất vui mừng, nữ vương được yêu thương, được đối xử tốt vậy thì bách tính mới có thể được thơm lây.
Nhìn cấm quân rời đi, cùng với chỗ quà tặng đếm không xuể này, trong lòng An Na đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ kỳ lạ, ban đầu tại sao ta không đầu hàng sớm hơn nhỉ?
Tân Cửu dẫn theo cấm quân đã đi rất xa khỏi thái ấp của tộc La Sát, một tướng lĩnh bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… An Na trầm tư hồi lâu rồi thở dài, được rồi, nếu như tên thất hoàng tử Bắc Lương kia thật sự muốn giết nàng ta, thì nàng ta trốn được à?“Được rồi, đi tiếp chỉ…”Chẳng mấy chốc, An Na đã dẫn theo Khắc Đa ra ngoài, người đến tuyên chỉ là Tân Cửu.Advertisement“Thánh chỉ đến… An Na, nữ vương tộc La Sát tiếp chỉ, những người khác quỳ xuống nghe chỉ”.Tất cả mọi người đồng loạt quỳ xuống, An Na do dự trong chốc lát rồi cũng quỳ xuống…“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, An Na Nhất Thế, nữ vương tộc La Sát, một lòng suy nghĩ cho sinh tử của bộ tộc mà tiến vào nước Hoa Hạ, quả thật là may mắn cho cả hai nước.Trẫm cảm thấy rất an ủi! Lại nghe nói nữ vương An Na đã sinh hạ con nối dòng cho thống soái đại quân Hoa Hạ ta, đặt nền tảng cho sự hòa hợp của cả hai tộc, có trời đất chứng giám.Nay, trẫm sắc phong nữ vương An Na là phu nhân trấn quốc, cùng với con trai là Khắc Đa được hưởng danh xưng công danh.Ban thưởng một ngàn cuộn tơ lụa, trăm thớt tuấn mã, mười chiếc khinh khí cầu cùng vạn lượng vàng ròng.Khâm thử”.An Na thật sự không dám tin vào tai mình, khi xung quanh vang lên tiếng reo hò, nàng ta mới giật mình hoàn hồn, vội lĩnh chỉ tạ ơn.Tân Cửu mỉm cười bước đến.“Em dâu… Tại hạ là Tân Cửu, là anh em vào sinh ra tử với tướng quân.Lần này có thể đến tuyên chỉ, quả thật là vinh hạnh”.“An Na tạ ơn đại nhân, cũng mong đại nhân thay ta tạ ơn hoàng thượng”.“Được thôi, được thôi”.Nói xong, Tân Cửu lấy ra hai miếng ngọc bội.“Ta biết các ngươi không thiếu gì cả, đây chỉ là chút lòng thành gửi tặng đứa bé, mong ngươi đừng ghét bỏ”.Nói xong, Tân Cửu liền đưa ngọc bội cho Khắc Đa.“Tạ ơn Tân đại nhân…”Tân Cửu cười nói: “Được rồi, vậy ta đi trước, em dâu, sau này có việc gì thì cứ đến tìm ta, ngươi cũng có thể ngồi khinh khí cầu đến thành Thiên Khải.Với thân phận hiện tại của ngươi, chắc chắn không có ai dám ngăn cản”.An Na cảm thấy rất kinh ngạc, khẽ gật đầu.Sau khi Tân Cửu nói xong thì liền dẫn theo cấm quân rời đi, dân chúng tộc La Sát xung quanh cũng rất vui mừng, nữ vương được yêu thương, được đối xử tốt vậy thì bách tính mới có thể được thơm lây.Nhìn cấm quân rời đi, cùng với chỗ quà tặng đếm không xuể này, trong lòng An Na đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ kỳ lạ, ban đầu tại sao ta không đầu hàng sớm hơn nhỉ?Tân Cửu dẫn theo cấm quân đã đi rất xa khỏi thái ấp của tộc La Sát, một tướng lĩnh bên cạnh đột nhiên lên tiếng.