Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 38: Chương 38
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Mợ Tư, mợ đừng nóng giận, chúng tôi chắc chắn sẽ lấy lại công bằng cho mợ!”“Công bằng? Công bằng thế nào chứ? Đến bây giờ phụ huynh của chúng còn chưa tới, cũng không biết dạy con thế nào hay chỉ lo làm ăn mà mặc kệ chúng?”Phong Thiên Tuyết nhíu mày, lập tức đẩy cửa bước vào trong.Thần Thần và Long Long bị phạt đứng chắp hai tay sau lưng, quay mặt vào tường.Một người phụ nữ mặc quần áo sang trọng đang ngồi trên ghế sô pha quay lưng về phía Phong Thiên Tuyết, hai chân bắt chéo, có hai vệ sĩ mặc comple và đi giày da đứng bên cạnh, dáng vẻ rất cao ngạo.Một thằng bé ngồi trên ghế sa lon bên cạnh cô ta mặc bộ vest nhỏ tinh tế, chải tóc ra sau đầu, bĩu môi, hất cằm đẩy cao ngạo.Phong Thiên Tuyết mơ hồ cảm giác như mình đã gặp thằng bé này ở đâu nhưng nhất thời không nhớ ra…“Mẹ của Tam Bảo, cô cuối cùng đã tới rồi!”Cô giáo Trương của lớp Hoa Hướng Dương thấy Phong Thiên Tuyết như thấy cọng rơm cứu mạng, vội vàng giới thiệu với hiệu trưởng:“Hiệu trưởng Hoàng, đây là mẹ của Phong Thiên Thần, Phong Thiên Long, Phong Thiên Nguyệt!”“Me!”Thần Thần và Long Long đồng thanh kêu lên, trên gương mặt giống hệt nhau đều vô cùng uất ức.“Cuối cùng cô cũng tới rồi.” Hiệu trưởng Hoàng nhíu mày, giọng điệu không tốt nói, “Con cô vi phạm nội quy của trường, đánh nhau với bạn cùng lớp, còn đập cửa kính xe Bentley của người ta.Cô nói xem nên làm thế nào?”.“Hiệu trưởng đừng nóng, để tôi tìm hiểu rõ tình hình trước đã.”Phong Thiên Tuyết bước nhanh tới, muốn hỏi hai đứa con trai xemtình hình thế nào trước.“Cô còn tìm hiểu gì nữa? Hai đứa con hoang vô giáo dục nhà cô đã đánh Mộ Phong nhà tôi.”Người phụ nữ ngồi trên ghế kêu ầm lên với vẻ kiêu căng.“Mong cô nói chuyện chú ý một chút!”“Cô tính là gì…”Người phụ nữ phẫn nộ ngoảnh đầu lại, nhìn thấy Phong Thiên Tuyết thì lập tức ngày người.“Là cô à?”Trên gương mặt tinh tế của người phụ nữ xinh đẹp đầy vẻ kinh ngạc, hai mắt trợn trừng như không dám tin vào mắt mình.Phong Thiên Tuyết cũng chấn động.Cô tuyệt đối không ngờ được người phụ nữ vênh váo hống hách này lại là Bạch Lộ!Bạch Lộ – cô em họ luôn chạy theo sau cô lấy lòng nịnh bợ từ nhỏ đến lớn kia.
“Mợ Tư, mợ đừng nóng giận, chúng tôi chắc chắn sẽ lấy lại công bằng cho mợ!”
“Công bằng? Công bằng thế nào chứ? Đến bây giờ phụ huynh của chúng còn chưa tới, cũng không biết dạy con thế nào hay chỉ lo làm ăn mà mặc kệ chúng?”
Phong Thiên Tuyết nhíu mày, lập tức đẩy cửa bước vào trong.
Thần Thần và Long Long bị phạt đứng chắp hai tay sau lưng, quay mặt vào tường.
Một người phụ nữ mặc quần áo sang trọng đang ngồi trên ghế sô pha quay lưng về phía Phong Thiên Tuyết, hai chân bắt chéo, có hai vệ sĩ mặc comple và đi giày da đứng bên cạnh, dáng vẻ rất cao ngạo.
Một thằng bé ngồi trên ghế sa lon bên cạnh cô ta mặc bộ vest nhỏ tinh tế, chải tóc ra sau đầu, bĩu môi, hất cằm đẩy cao ngạo.
Phong Thiên Tuyết mơ hồ cảm giác như mình đã gặp thằng bé này ở đâu nhưng nhất thời không nhớ ra…
“Mẹ của Tam Bảo, cô cuối cùng đã tới rồi!”
Cô giáo Trương của lớp Hoa Hướng Dương thấy Phong Thiên Tuyết như thấy cọng rơm cứu mạng, vội vàng giới thiệu với hiệu trưởng:
“Hiệu trưởng Hoàng, đây là mẹ của Phong Thiên Thần, Phong Thiên Long, Phong Thiên Nguyệt!”
“Me!”
Thần Thần và Long Long đồng thanh kêu lên, trên gương mặt giống hệt nhau đều vô cùng uất ức.
“Cuối cùng cô cũng tới rồi.
” Hiệu trưởng Hoàng nhíu mày, giọng điệu không tốt nói, “Con cô vi phạm nội quy của trường, đánh nhau với bạn cùng lớp, còn đập cửa kính xe Bentley của người ta.
Cô nói xem nên làm thế nào?”.
“Hiệu trưởng đừng nóng, để tôi tìm hiểu rõ tình hình trước đã.
”
Phong Thiên Tuyết bước nhanh tới, muốn hỏi hai đứa con trai xem
tình hình thế nào trước.
“Cô còn tìm hiểu gì nữa? Hai đứa con hoang vô giáo dục nhà cô đã đánh Mộ Phong nhà tôi.
”
Người phụ nữ ngồi trên ghế kêu ầm lên với vẻ kiêu căng.
“Mong cô nói chuyện chú ý một chút!”
“Cô tính là gì…”
Người phụ nữ phẫn nộ ngoảnh đầu lại, nhìn thấy Phong Thiên Tuyết thì lập tức ngày người.
“Là cô à?”
Trên gương mặt tinh tế của người phụ nữ xinh đẹp đầy vẻ kinh ngạc, hai mắt trợn trừng như không dám tin vào mắt mình.
Phong Thiên Tuyết cũng chấn động.
Cô tuyệt đối không ngờ được người phụ nữ vênh váo hống hách này lại là Bạch Lộ!
Bạch Lộ – cô em họ luôn chạy theo sau cô lấy lòng nịnh bợ từ nhỏ đến lớn kia.
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Mợ Tư, mợ đừng nóng giận, chúng tôi chắc chắn sẽ lấy lại công bằng cho mợ!”“Công bằng? Công bằng thế nào chứ? Đến bây giờ phụ huynh của chúng còn chưa tới, cũng không biết dạy con thế nào hay chỉ lo làm ăn mà mặc kệ chúng?”Phong Thiên Tuyết nhíu mày, lập tức đẩy cửa bước vào trong.Thần Thần và Long Long bị phạt đứng chắp hai tay sau lưng, quay mặt vào tường.Một người phụ nữ mặc quần áo sang trọng đang ngồi trên ghế sô pha quay lưng về phía Phong Thiên Tuyết, hai chân bắt chéo, có hai vệ sĩ mặc comple và đi giày da đứng bên cạnh, dáng vẻ rất cao ngạo.Một thằng bé ngồi trên ghế sa lon bên cạnh cô ta mặc bộ vest nhỏ tinh tế, chải tóc ra sau đầu, bĩu môi, hất cằm đẩy cao ngạo.Phong Thiên Tuyết mơ hồ cảm giác như mình đã gặp thằng bé này ở đâu nhưng nhất thời không nhớ ra…“Mẹ của Tam Bảo, cô cuối cùng đã tới rồi!”Cô giáo Trương của lớp Hoa Hướng Dương thấy Phong Thiên Tuyết như thấy cọng rơm cứu mạng, vội vàng giới thiệu với hiệu trưởng:“Hiệu trưởng Hoàng, đây là mẹ của Phong Thiên Thần, Phong Thiên Long, Phong Thiên Nguyệt!”“Me!”Thần Thần và Long Long đồng thanh kêu lên, trên gương mặt giống hệt nhau đều vô cùng uất ức.“Cuối cùng cô cũng tới rồi.” Hiệu trưởng Hoàng nhíu mày, giọng điệu không tốt nói, “Con cô vi phạm nội quy của trường, đánh nhau với bạn cùng lớp, còn đập cửa kính xe Bentley của người ta.Cô nói xem nên làm thế nào?”.“Hiệu trưởng đừng nóng, để tôi tìm hiểu rõ tình hình trước đã.”Phong Thiên Tuyết bước nhanh tới, muốn hỏi hai đứa con trai xemtình hình thế nào trước.“Cô còn tìm hiểu gì nữa? Hai đứa con hoang vô giáo dục nhà cô đã đánh Mộ Phong nhà tôi.”Người phụ nữ ngồi trên ghế kêu ầm lên với vẻ kiêu căng.“Mong cô nói chuyện chú ý một chút!”“Cô tính là gì…”Người phụ nữ phẫn nộ ngoảnh đầu lại, nhìn thấy Phong Thiên Tuyết thì lập tức ngày người.“Là cô à?”Trên gương mặt tinh tế của người phụ nữ xinh đẹp đầy vẻ kinh ngạc, hai mắt trợn trừng như không dám tin vào mắt mình.Phong Thiên Tuyết cũng chấn động.Cô tuyệt đối không ngờ được người phụ nữ vênh váo hống hách này lại là Bạch Lộ!Bạch Lộ – cô em họ luôn chạy theo sau cô lấy lòng nịnh bợ từ nhỏ đến lớn kia.