Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 451

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Cô phải về ăn sáng với các con.Phong Thiên Tuyết vừa mới ra khỏi phòng thì điện thoại đổ chuông, là hiệu trưởng Lưu của nhà trẻ gọi tới…Phong Thiên Tuyết vội vàng nghe máy.Hiệu trưởng Lưu chào hỏi khách sáo vài câu sau đó vào thẳng vấn đề, bà ấy nói Tư Mộ Phong đã chuyển trường, ba đứa bé nghỉ học đã lâu, không biết khi nào có thể quay trở lại nhà trẻ.Phong Thiên Tuyết nói về trao đổi với bọn nhỏ rồi trả lời bà ấy sau.Sau khi cúp điện thoại, Phong Thiên Tuyết cảm thấy hơi băn khoăn.Tuy mẹ con nhà họ Bạch đã làm rất nhiều chuyện táng tận lương tâm nhưng trẻ con Vô tội.Cô thật sự không thích chuyện của người lớn lại liên lụy đến trẻ con.Nhưng nghĩ lại, cho dù Tư Hạo Hiên suy sụp thì nhà họ Tư vẫn còn vốn liếng, không thể sụp đổ ngay được.Ba mẹ của Tư Hạo Hiên sẽ chuyển đứa bé đến trường học khác, kiểu gì thì kiểu cũng không đến mức để thằng bé chịu khổ.Nghĩ vậy, Phong Thiên Tuyết cũng không quá lo lắng nữa.Về đến nhà, thím Chu đang bận như con quay, bà hấp bánh bao rồi nấu cháo trong bếp, còn ba đứa trẻ cũng đều đang gọi bà.“Bà ơi, bà mau tới tết tóc cho cháu đi, tóc cháu rối tung rồi!”Giọng nói non nớt ngọt ngào của Nguyệt Nguyệt vọng ra từ trong phòng, tóc bé vừa dài vừa dày, sáng nào không chải đầu và tết tóc thì không thể đánh răng rửa mặt được.“Bà đây!” Thím Chu vừa cho ngô vào cháo vừa đáp lại.“Bà ơi, nhà vệ sinh hết giấy rồi!” Trong nhà vệ sinh, Long Long gào to: “Cháu còn chưa lau mông”“Sáng nay vẫn còn giấy mà, nhất định là Đại Bảo đi vệ sinh dùng hết rồi” Thím Chu luống cuống tay chân: “Bà lấy cho cháu ngay đây, cháu ngồi đợi một lát!”“Bà ơi thức ăn sáng của Tiểu Tứ Bảo để đâu rồi ạ?” Trên ban công, Thần Thần lại hô lên: “Nó đói kêu hoài luôn nè, cháu tìm khắp nơi vẫn không thấy thức ăn cho nó đâu”.“Rõ ràng hôm qua còn cầm một túi ra mà, có phải là để trên máy giặt không?” Thím Chu gằn giọng lên đáp lại: “Đừng gấp, bà đến ngay đây”Thím Chu cho nhỏ lửa rồi vội vội vàng vàng cầm một cuộn giấy đến nhà vệ sinh, sau đó lại ra ban công tìm được thức ăn của Tiểu Tứ Bảo đưa cho Thần Thần.Ngay sau đó bà vội vã rửa tay chạy đến tết tóc cho Nguyệt Nguyệt..

Cô phải về ăn sáng với các con.

Phong Thiên Tuyết vừa mới ra khỏi phòng thì điện thoại đổ chuông, là hiệu trưởng Lưu của nhà trẻ gọi tới…

Phong Thiên Tuyết vội vàng nghe máy.

Hiệu trưởng Lưu chào hỏi khách sáo vài câu sau đó vào thẳng vấn đề, bà ấy nói Tư Mộ Phong đã chuyển trường, ba đứa bé nghỉ học đã lâu, không biết khi nào có thể quay trở lại nhà trẻ.

Phong Thiên Tuyết nói về trao đổi với bọn nhỏ rồi trả lời bà ấy sau.

Sau khi cúp điện thoại, Phong Thiên Tuyết cảm thấy hơi băn khoăn.

Tuy mẹ con nhà họ Bạch đã làm rất nhiều chuyện táng tận lương tâm nhưng trẻ con Vô tội.

Cô thật sự không thích chuyện của người lớn lại liên lụy đến trẻ con.

Nhưng nghĩ lại, cho dù Tư Hạo Hiên suy sụp thì nhà họ Tư vẫn còn vốn liếng, không thể sụp đổ ngay được.

Ba mẹ của Tư Hạo Hiên sẽ chuyển đứa bé đến trường học khác, kiểu gì thì kiểu cũng không đến mức để thằng bé chịu khổ.

Nghĩ vậy, Phong Thiên Tuyết cũng không quá lo lắng nữa.

Về đến nhà, thím Chu đang bận như con quay, bà hấp bánh bao rồi nấu cháo trong bếp, còn ba đứa trẻ cũng đều đang gọi bà.

“Bà ơi, bà mau tới tết tóc cho cháu đi, tóc cháu rối tung rồi!”

Giọng nói non nớt ngọt ngào của Nguyệt Nguyệt vọng ra từ trong phòng, tóc bé vừa dài vừa dày, sáng nào không chải đầu và tết tóc thì không thể đánh răng rửa mặt được.

“Bà đây!” Thím Chu vừa cho ngô vào cháo vừa đáp lại.

“Bà ơi, nhà vệ sinh hết giấy rồi!” Trong nhà vệ sinh, Long Long gào to: “Cháu còn chưa lau mông”

“Sáng nay vẫn còn giấy mà, nhất định là Đại Bảo đi vệ sinh dùng hết rồi” Thím Chu luống cuống tay chân: “Bà lấy cho cháu ngay đây, cháu ngồi đợi một lát!”

“Bà ơi thức ăn sáng của Tiểu Tứ Bảo để đâu rồi ạ?” Trên ban công, Thần Thần lại hô lên: “Nó đói kêu hoài luôn nè, cháu tìm khắp nơi vẫn không thấy thức ăn cho nó đâu”.

“Rõ ràng hôm qua còn cầm một túi ra mà, có phải là để trên máy giặt không?” Thím Chu gằn giọng lên đáp lại: “Đừng gấp, bà đến ngay đây”

Thím Chu cho nhỏ lửa rồi vội vội vàng vàng cầm một cuộn giấy đến nhà vệ sinh, sau đó lại ra ban công tìm được thức ăn của Tiểu Tứ Bảo đưa cho Thần Thần.

Ngay sau đó bà vội vã rửa tay chạy đến tết tóc cho Nguyệt Nguyệt.

.

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Cô phải về ăn sáng với các con.Phong Thiên Tuyết vừa mới ra khỏi phòng thì điện thoại đổ chuông, là hiệu trưởng Lưu của nhà trẻ gọi tới…Phong Thiên Tuyết vội vàng nghe máy.Hiệu trưởng Lưu chào hỏi khách sáo vài câu sau đó vào thẳng vấn đề, bà ấy nói Tư Mộ Phong đã chuyển trường, ba đứa bé nghỉ học đã lâu, không biết khi nào có thể quay trở lại nhà trẻ.Phong Thiên Tuyết nói về trao đổi với bọn nhỏ rồi trả lời bà ấy sau.Sau khi cúp điện thoại, Phong Thiên Tuyết cảm thấy hơi băn khoăn.Tuy mẹ con nhà họ Bạch đã làm rất nhiều chuyện táng tận lương tâm nhưng trẻ con Vô tội.Cô thật sự không thích chuyện của người lớn lại liên lụy đến trẻ con.Nhưng nghĩ lại, cho dù Tư Hạo Hiên suy sụp thì nhà họ Tư vẫn còn vốn liếng, không thể sụp đổ ngay được.Ba mẹ của Tư Hạo Hiên sẽ chuyển đứa bé đến trường học khác, kiểu gì thì kiểu cũng không đến mức để thằng bé chịu khổ.Nghĩ vậy, Phong Thiên Tuyết cũng không quá lo lắng nữa.Về đến nhà, thím Chu đang bận như con quay, bà hấp bánh bao rồi nấu cháo trong bếp, còn ba đứa trẻ cũng đều đang gọi bà.“Bà ơi, bà mau tới tết tóc cho cháu đi, tóc cháu rối tung rồi!”Giọng nói non nớt ngọt ngào của Nguyệt Nguyệt vọng ra từ trong phòng, tóc bé vừa dài vừa dày, sáng nào không chải đầu và tết tóc thì không thể đánh răng rửa mặt được.“Bà đây!” Thím Chu vừa cho ngô vào cháo vừa đáp lại.“Bà ơi, nhà vệ sinh hết giấy rồi!” Trong nhà vệ sinh, Long Long gào to: “Cháu còn chưa lau mông”“Sáng nay vẫn còn giấy mà, nhất định là Đại Bảo đi vệ sinh dùng hết rồi” Thím Chu luống cuống tay chân: “Bà lấy cho cháu ngay đây, cháu ngồi đợi một lát!”“Bà ơi thức ăn sáng của Tiểu Tứ Bảo để đâu rồi ạ?” Trên ban công, Thần Thần lại hô lên: “Nó đói kêu hoài luôn nè, cháu tìm khắp nơi vẫn không thấy thức ăn cho nó đâu”.“Rõ ràng hôm qua còn cầm một túi ra mà, có phải là để trên máy giặt không?” Thím Chu gằn giọng lên đáp lại: “Đừng gấp, bà đến ngay đây”Thím Chu cho nhỏ lửa rồi vội vội vàng vàng cầm một cuộn giấy đến nhà vệ sinh, sau đó lại ra ban công tìm được thức ăn của Tiểu Tứ Bảo đưa cho Thần Thần.Ngay sau đó bà vội vã rửa tay chạy đến tết tóc cho Nguyệt Nguyệt..

Chương 451