Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 346: Anh Sao Thế Ngẩn Người Gì Vậy

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Liệu có phải buổi tối hai năm trước ấy anh đã bắt đầu thích cô rồi không? Nếu không tại sao anh lại không hề kháng cự cơ thể của cô, trái lại còn say mê và nhớ nhung chứ.Nam Ngự còn nhớ rõ hai năm trước, sau một đêm sungsướng, anh tỉnh lại và phát hiện trên giường có vết máu, bấy giờ mới nhận ra cô gái nằm quay lưng về phía mình ấy thế mà lại vừa trải qua lần đầu tiên quý giá của đời.người con gái.Nam Ngự sợ mình bạc đãi người này, bèn bảo Dương Tá để lại hai mươi nghìn tệ coi như bồi thường.Bởi vì đêm hôm đó đã khuya, trong phòng không bật đèn, người phụ nữ ấy lại đưa lưng về phía anh nên anh không thấy rõ khuôn mặt của cô.Vì vậy khi Ngũ Vận Uyển xuất hiện trước mặt anh, anh không nhận ra cô.Bởi vì ký ức của anh về tối đó hỗn loạn và mơ hồ, nếu không phải hôm nay được Quý Tương Như nhắc nhở thì anh đâu nhớ ra được.Nam Ngự đang ngẩn người nhìn Ngũ Vận Uyển thì cô trở mình, từ từ mở mắt ra, thấy Nam Ngự đang ngẩn ngơ nhìn mình, thầm nghĩ Quý Tương Như đến rồi lại đi rồi.Ngũ Vận Uyển nằm ngửa nhìn anh, cô dụi đôi mắt hãy còn ngái ngủ, hỏi anh: “Anh sao thế? Ngẩn người gì vậy?”Nam Ngự xoa đầu cô, nói với giọng rất đỗi dịu dàng: “Không có gì, chỉ là cảm thấy thật tốt khi gặp được em”Nam Ngự không ngủ mà chỉ nhìn Ngũ Vận Uyển như thế, làm cô chẳng hiểu ra sao.Cô hỏi: “Sao cứ nhìn em chằm chằm thế? Xảy ra chuyện gì à?”“Ha ha, không có gì” Tạm thời Nam Ngự vẫn chưa muốn nói cho Ngũ Vận Uyển chuyện hai năm trước.Anh cúi xuống, hôn môi Ngũ Vận Uyển.Đúng vậy, lúc đó chính là cảm giác này, anh thật là trì độn, sớm biết là cô thì tốt rồi, anh sẽ càng yêu thương cô hơn.Hai ta có duyên lại ở bên nhau, chẳng qua bây giờ em vẫn chưa biết người đó là anh.Nam Ngự thầm nói với Ngũ Vận Uyển trong lòng..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Liệu có phải buổi tối hai năm trước ấy anh đã bắt đầu thích cô rồi không? Nếu không tại sao anh lại không hề kháng cự cơ thể của cô, trái lại còn say mê và nhớ nhung chứ.

Nam Ngự còn nhớ rõ hai năm trước, sau một đêm sung

sướng, anh tỉnh lại và phát hiện trên giường có vết máu, bấy giờ mới nhận ra cô gái nằm quay lưng về phía mình ấy thế mà lại vừa trải qua lần đầu tiên quý giá của đời.

người con gái.

Nam Ngự sợ mình bạc đãi người này, bèn bảo Dương Tá để lại hai mươi nghìn tệ coi như bồi thường.

Bởi vì đêm hôm đó đã khuya, trong phòng không bật đèn, người phụ nữ ấy lại đưa lưng về phía anh nên anh không thấy rõ khuôn mặt của cô.

Vì vậy khi Ngũ Vận Uyển xuất hiện trước mặt anh, anh không nhận ra cô.

Bởi vì ký ức của anh về tối đó hỗn loạn và mơ hồ, nếu không phải hôm nay được Quý Tương Như nhắc nhở thì anh đâu nhớ ra được.

Nam Ngự đang ngẩn người nhìn Ngũ Vận Uyển thì cô trở mình, từ từ mở mắt ra, thấy Nam Ngự đang ngẩn ngơ nhìn mình, thầm nghĩ Quý Tương Như đến rồi lại đi rồi.

Ngũ Vận Uyển nằm ngửa nhìn anh, cô dụi đôi mắt hãy còn ngái ngủ, hỏi anh: “Anh sao thế? Ngẩn người gì vậy?”

Nam Ngự xoa đầu cô, nói với giọng rất đỗi dịu dàng: “Không có gì, chỉ là cảm thấy thật tốt khi gặp được em”

Nam Ngự không ngủ mà chỉ nhìn Ngũ Vận Uyển như thế, làm cô chẳng hiểu ra sao.

Cô hỏi: “Sao cứ nhìn em chằm chằm thế? Xảy ra chuyện gì à?”

“Ha ha, không có gì” Tạm thời Nam Ngự vẫn chưa muốn nói cho Ngũ Vận Uyển chuyện hai năm trước.

Anh cúi xuống, hôn môi Ngũ Vận Uyển.

Đúng vậy, lúc đó chính là cảm giác này, anh thật là trì độn, sớm biết là cô thì tốt rồi, anh sẽ càng yêu thương cô hơn.

Hai ta có duyên lại ở bên nhau, chẳng qua bây giờ em vẫn chưa biết người đó là anh.

Nam Ngự thầm nói với Ngũ Vận Uyển trong lòng.

Image removed.

.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Liệu có phải buổi tối hai năm trước ấy anh đã bắt đầu thích cô rồi không? Nếu không tại sao anh lại không hề kháng cự cơ thể của cô, trái lại còn say mê và nhớ nhung chứ.Nam Ngự còn nhớ rõ hai năm trước, sau một đêm sungsướng, anh tỉnh lại và phát hiện trên giường có vết máu, bấy giờ mới nhận ra cô gái nằm quay lưng về phía mình ấy thế mà lại vừa trải qua lần đầu tiên quý giá của đời.người con gái.Nam Ngự sợ mình bạc đãi người này, bèn bảo Dương Tá để lại hai mươi nghìn tệ coi như bồi thường.Bởi vì đêm hôm đó đã khuya, trong phòng không bật đèn, người phụ nữ ấy lại đưa lưng về phía anh nên anh không thấy rõ khuôn mặt của cô.Vì vậy khi Ngũ Vận Uyển xuất hiện trước mặt anh, anh không nhận ra cô.Bởi vì ký ức của anh về tối đó hỗn loạn và mơ hồ, nếu không phải hôm nay được Quý Tương Như nhắc nhở thì anh đâu nhớ ra được.Nam Ngự đang ngẩn người nhìn Ngũ Vận Uyển thì cô trở mình, từ từ mở mắt ra, thấy Nam Ngự đang ngẩn ngơ nhìn mình, thầm nghĩ Quý Tương Như đến rồi lại đi rồi.Ngũ Vận Uyển nằm ngửa nhìn anh, cô dụi đôi mắt hãy còn ngái ngủ, hỏi anh: “Anh sao thế? Ngẩn người gì vậy?”Nam Ngự xoa đầu cô, nói với giọng rất đỗi dịu dàng: “Không có gì, chỉ là cảm thấy thật tốt khi gặp được em”Nam Ngự không ngủ mà chỉ nhìn Ngũ Vận Uyển như thế, làm cô chẳng hiểu ra sao.Cô hỏi: “Sao cứ nhìn em chằm chằm thế? Xảy ra chuyện gì à?”“Ha ha, không có gì” Tạm thời Nam Ngự vẫn chưa muốn nói cho Ngũ Vận Uyển chuyện hai năm trước.Anh cúi xuống, hôn môi Ngũ Vận Uyển.Đúng vậy, lúc đó chính là cảm giác này, anh thật là trì độn, sớm biết là cô thì tốt rồi, anh sẽ càng yêu thương cô hơn.Hai ta có duyên lại ở bên nhau, chẳng qua bây giờ em vẫn chưa biết người đó là anh.Nam Ngự thầm nói với Ngũ Vận Uyển trong lòng..

Chương 346: Anh Sao Thế Ngẩn Người Gì Vậy