Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 403
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Nguyệt Sâm---” Ôn Tử Tích căng thẳng.“Cút!” Mộ Nguyệt Sâm nhả 1 chữ, đầu cũng k quay lại.Ôn Tử Tích run rẩy, lùi 2 bước.Đây rõ ràng đang tốt, sao nghịch chuyển trong tức khăc v.Cô hoàn toàn cảm thấy loạn, hoảng loạn k thôi nhìn Mộ Nguyệt Bạch, thậm chí k quan tâm nơi đây nhiều ng mà kéo tay anh: “Tôi nên làm s? A nhanh nghĩ cách? Nhất định anh có cách đúng k?”Mộ Nguyệt Bạch đưa tay lên, thoát khỏi tay cô, miệng cong lên độ cong ưu nhã, ôn nhu lại u ám: “Tử Tích, cô hỏi sai ng r, chúng ta k thân lắm!”Nói xong, mặt mang nụ cười quay ng rời đi.Ôn Tử Tích như chìm trong băng tuyết.Cắn môi, đứng im tại chỗ 2ph, suy nghĩ lại lời nói k cẩn thận lúc nãy.Cô rời biệt thự, nhìn trái phải xác định k ai theo, đạp cao gót đến phòng làm việc của Mộ Nguyệt Bạch.Cửa lớn đóng chặt.Bất kể bấm chuông bao nhiêu lần cũng k thấy cửa mở.Cô chỉ có thể gọi cho anh, điện thoại vừa thông, lập tức nói: “Xin lỗi! Vừa nãy tôi gấp qá!”“Khuyết điểm lớn nhất của phụ nữ là đắc ý đến mất hình tượng! Ngu xuẩn đến cực điểm!”“Tôi---, là tôi quá gấp, anh giúp tôi lần nữa đi!”“Cô cảm thấy cô còn đáng k? Đừng gọi cho tôi!”“ANh đừng cúp” Ôn Tử Tích kêu lại: “Tôi sẽ chứng minh anh thấy tôi còn có thể tiến vào cuộc sống của anh ấy!”Bên đó truyền đến tiếng thở dài: “Vậy tôi xem xem bản lĩnh của cô.”Cúp máy, Ôn Tử Tích nắm chặt đth, tay vì vậy mà run lên, cô sẽ k tử bỏ.Lên lầu.Hạ Băng Khuynh tắm r.Tiêu Nhân cũng về phòng hưởng thụ giường lớn.Vặn đèn tối lên, cô chuẩn bị ngủ, nhưng phòng lại bị mở ra.Cô cảnh giác mở mắt, ngẩng đầu, thấy thân hình cao to đứng bên cửa, cô bất lực: “Tôi fai ngủ r, có chuyện mai nói!”Mộ Nguyệt Sâm đi đến gần đầu giường, miệng có mùi rượu, cũng có mùi khói thuốc.“Anh về phòng đi!” Hạ Băng Khuynh đẩy anh.Mộ Nguyệt Sâm k động, tự nói: “Thực ra tôi sớm biết là bẫy của Mộ Nguyệt Bạch. Từ lúc bắt đầu, từ lần đầu hắn thấy em, e liền trở thành con cờ của hắn. Những năm nay, hắn luôn tìm cách để k*ch th*ch tôi, và hắn tìm thấy e, cũng tìm thấy cách tốt nhất.”Hạ Băng Khuynh thở dài: “Nếu đã v, tại s a vẫn trúng kế?”Mộ Nguyệt Sâm dựa xuống, ngưng trọng nhìn cô, cũng phả đầy khói thuốc lên mặt cô: “K lẽ e k hiểu s? Thứ tôi chú trọng từ trc đến h k fai bẫy của hắn, mà là e, em rốt cuộc cùng hắn làm gì r?”“Tôi và anh ta trong sạch! Thật sự trong sạch!” Hạ Băng Khuynh nghiêm túc nói.“Nếu hôn qua, ôm qua, những thứ này cũng cho là trong sạch, tôi k thể tin lời em nói, lòng e cũng hiểu em từng nói dối tôi bao nhiêu lần!” Lòng Mộ Nguyệt Sâm đau đớn.Hạ Băng Khuynh bĩu môi, cười khổ: “Tôi nói dối đều vì sợ anh nghi ngờ, nhưng cuối cùng, tôi còn tự đào hố chôn mình, là tôi ngu, tôi ngốc, quên đi, anh đừng hành hạ tôi nữa, coi như chúng ta chưa từng thích đối phương, Ôn Tử Tích anh cảm thấy k tệ, anh cứ cùng cô ta là đc---”Nụ hôn bất ngờ dùng sức áp xuống.
“Nguyệt Sâm---” Ôn Tử Tích căng thẳng.
“Cút!” Mộ Nguyệt Sâm nhả 1 chữ, đầu cũng k quay lại.
Ôn Tử Tích run rẩy, lùi 2 bước.
Đây rõ ràng đang tốt, sao nghịch chuyển trong tức khăc v.
Cô hoàn toàn cảm thấy loạn, hoảng loạn k thôi nhìn Mộ Nguyệt Bạch, thậm chí k quan tâm nơi đây nhiều ng mà kéo tay anh: “Tôi nên làm s? A nhanh nghĩ cách? Nhất định anh có cách đúng k?”
Mộ Nguyệt Bạch đưa tay lên, thoát khỏi tay cô, miệng cong lên độ cong ưu nhã, ôn nhu lại u ám: “Tử Tích, cô hỏi sai ng r, chúng ta k thân lắm!”
Nói xong, mặt mang nụ cười quay ng rời đi.
Ôn Tử Tích như chìm trong băng tuyết.
Cắn môi, đứng im tại chỗ 2ph, suy nghĩ lại lời nói k cẩn thận lúc nãy.
Cô rời biệt thự, nhìn trái phải xác định k ai theo, đạp cao gót đến phòng làm việc của Mộ Nguyệt Bạch.
Cửa lớn đóng chặt.
Bất kể bấm chuông bao nhiêu lần cũng k thấy cửa mở.
Cô chỉ có thể gọi cho anh, điện thoại vừa thông, lập tức nói: “Xin lỗi! Vừa nãy tôi gấp qá!”
“Khuyết điểm lớn nhất của phụ nữ là đắc ý đến mất hình tượng! Ngu xuẩn đến cực điểm!”
“Tôi---, là tôi quá gấp, anh giúp tôi lần nữa đi!”
“Cô cảm thấy cô còn đáng k? Đừng gọi cho tôi!”
“ANh đừng cúp” Ôn Tử Tích kêu lại: “Tôi sẽ chứng minh anh thấy tôi còn có thể tiến vào cuộc sống của anh ấy!”
Bên đó truyền đến tiếng thở dài: “Vậy tôi xem xem bản lĩnh của cô.”
Cúp máy, Ôn Tử Tích nắm chặt đth, tay vì vậy mà run lên, cô sẽ k tử bỏ.
Lên lầu.
Hạ Băng Khuynh tắm r.
Tiêu Nhân cũng về phòng hưởng thụ giường lớn.
Vặn đèn tối lên, cô chuẩn bị ngủ, nhưng phòng lại bị mở ra.
Cô cảnh giác mở mắt, ngẩng đầu, thấy thân hình cao to đứng bên cửa, cô bất lực: “Tôi fai ngủ r, có chuyện mai nói!”
Mộ Nguyệt Sâm đi đến gần đầu giường, miệng có mùi rượu, cũng có mùi khói thuốc.
“Anh về phòng đi!” Hạ Băng Khuynh đẩy anh.
Mộ Nguyệt Sâm k động, tự nói: “Thực ra tôi sớm biết là bẫy của Mộ Nguyệt Bạch. Từ lúc bắt đầu, từ lần đầu hắn thấy em, e liền trở thành con cờ của hắn. Những năm nay, hắn luôn tìm cách để k*ch th*ch tôi, và hắn tìm thấy e, cũng tìm thấy cách tốt nhất.”
Hạ Băng Khuynh thở dài: “Nếu đã v, tại s a vẫn trúng kế?”
Mộ Nguyệt Sâm dựa xuống, ngưng trọng nhìn cô, cũng phả đầy khói thuốc lên mặt cô: “K lẽ e k hiểu s? Thứ tôi chú trọng từ trc đến h k fai bẫy của hắn, mà là e, em rốt cuộc cùng hắn làm gì r?”
“Tôi và anh ta trong sạch! Thật sự trong sạch!” Hạ Băng Khuynh nghiêm túc nói.
“Nếu hôn qua, ôm qua, những thứ này cũng cho là trong sạch, tôi k thể tin lời em nói, lòng e cũng hiểu em từng nói dối tôi bao nhiêu lần!” Lòng Mộ Nguyệt Sâm đau đớn.
Hạ Băng Khuynh bĩu môi, cười khổ: “Tôi nói dối đều vì sợ anh nghi ngờ, nhưng cuối cùng, tôi còn tự đào hố chôn mình, là tôi ngu, tôi ngốc, quên đi, anh đừng hành hạ tôi nữa, coi như chúng ta chưa từng thích đối phương, Ôn Tử Tích anh cảm thấy k tệ, anh cứ cùng cô ta là đc---”
Nụ hôn bất ngờ dùng sức áp xuống.
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Nguyệt Sâm---” Ôn Tử Tích căng thẳng.“Cút!” Mộ Nguyệt Sâm nhả 1 chữ, đầu cũng k quay lại.Ôn Tử Tích run rẩy, lùi 2 bước.Đây rõ ràng đang tốt, sao nghịch chuyển trong tức khăc v.Cô hoàn toàn cảm thấy loạn, hoảng loạn k thôi nhìn Mộ Nguyệt Bạch, thậm chí k quan tâm nơi đây nhiều ng mà kéo tay anh: “Tôi nên làm s? A nhanh nghĩ cách? Nhất định anh có cách đúng k?”Mộ Nguyệt Bạch đưa tay lên, thoát khỏi tay cô, miệng cong lên độ cong ưu nhã, ôn nhu lại u ám: “Tử Tích, cô hỏi sai ng r, chúng ta k thân lắm!”Nói xong, mặt mang nụ cười quay ng rời đi.Ôn Tử Tích như chìm trong băng tuyết.Cắn môi, đứng im tại chỗ 2ph, suy nghĩ lại lời nói k cẩn thận lúc nãy.Cô rời biệt thự, nhìn trái phải xác định k ai theo, đạp cao gót đến phòng làm việc của Mộ Nguyệt Bạch.Cửa lớn đóng chặt.Bất kể bấm chuông bao nhiêu lần cũng k thấy cửa mở.Cô chỉ có thể gọi cho anh, điện thoại vừa thông, lập tức nói: “Xin lỗi! Vừa nãy tôi gấp qá!”“Khuyết điểm lớn nhất của phụ nữ là đắc ý đến mất hình tượng! Ngu xuẩn đến cực điểm!”“Tôi---, là tôi quá gấp, anh giúp tôi lần nữa đi!”“Cô cảm thấy cô còn đáng k? Đừng gọi cho tôi!”“ANh đừng cúp” Ôn Tử Tích kêu lại: “Tôi sẽ chứng minh anh thấy tôi còn có thể tiến vào cuộc sống của anh ấy!”Bên đó truyền đến tiếng thở dài: “Vậy tôi xem xem bản lĩnh của cô.”Cúp máy, Ôn Tử Tích nắm chặt đth, tay vì vậy mà run lên, cô sẽ k tử bỏ.Lên lầu.Hạ Băng Khuynh tắm r.Tiêu Nhân cũng về phòng hưởng thụ giường lớn.Vặn đèn tối lên, cô chuẩn bị ngủ, nhưng phòng lại bị mở ra.Cô cảnh giác mở mắt, ngẩng đầu, thấy thân hình cao to đứng bên cửa, cô bất lực: “Tôi fai ngủ r, có chuyện mai nói!”Mộ Nguyệt Sâm đi đến gần đầu giường, miệng có mùi rượu, cũng có mùi khói thuốc.“Anh về phòng đi!” Hạ Băng Khuynh đẩy anh.Mộ Nguyệt Sâm k động, tự nói: “Thực ra tôi sớm biết là bẫy của Mộ Nguyệt Bạch. Từ lúc bắt đầu, từ lần đầu hắn thấy em, e liền trở thành con cờ của hắn. Những năm nay, hắn luôn tìm cách để k*ch th*ch tôi, và hắn tìm thấy e, cũng tìm thấy cách tốt nhất.”Hạ Băng Khuynh thở dài: “Nếu đã v, tại s a vẫn trúng kế?”Mộ Nguyệt Sâm dựa xuống, ngưng trọng nhìn cô, cũng phả đầy khói thuốc lên mặt cô: “K lẽ e k hiểu s? Thứ tôi chú trọng từ trc đến h k fai bẫy của hắn, mà là e, em rốt cuộc cùng hắn làm gì r?”“Tôi và anh ta trong sạch! Thật sự trong sạch!” Hạ Băng Khuynh nghiêm túc nói.“Nếu hôn qua, ôm qua, những thứ này cũng cho là trong sạch, tôi k thể tin lời em nói, lòng e cũng hiểu em từng nói dối tôi bao nhiêu lần!” Lòng Mộ Nguyệt Sâm đau đớn.Hạ Băng Khuynh bĩu môi, cười khổ: “Tôi nói dối đều vì sợ anh nghi ngờ, nhưng cuối cùng, tôi còn tự đào hố chôn mình, là tôi ngu, tôi ngốc, quên đi, anh đừng hành hạ tôi nữa, coi như chúng ta chưa từng thích đối phương, Ôn Tử Tích anh cảm thấy k tệ, anh cứ cùng cô ta là đc---”Nụ hôn bất ngờ dùng sức áp xuống.