"Ngươi sau không mau uống canh đi, đã gần trăm năm rồi, ngươi còn trong chờ gì nữa? Mạnh bà vừa khoáy canh vừa thời thơ hỏi ta, dù biết trước câu trả lời, bà ấy vẫn cứ hỏi, chắc có lẽ đây là câu hỏi thứ 100 hoặc nhiều hơn thế nữa bà ấy hỏi ta rồi, ta vẫn cứ im lặng vẫn ngồi đó chờ đợi trông vô vọng, ta biết dù ta có ở đây chờ hàng trăm hàng ngàn năm nữa thì c*̃ng chỉ là hư vô...là vọng tưởng vì người sẽ không đến, người đã phi thăng thành tiên rồi, sao còn rơi vào lục đạo luân hồi được nữa.... " Sư Phụ " (ta khẽ gọi) " Con..vẫn đợi người được không? Con vẫn còn hi vọng không.. Sư..phụ..!! "Người định bám víu địa phủ ta đến bao giờ mà không chịu đi đầu thai hả" Diêm vương c*̀ng phán quan c*̃ng đi đến tìm ta, đây là lần thứ 2 ta gặp ông ấy c*̃ng không biết đã qua bao lâu rồi. Ông ấy nhìn ta rồi lắc đầu thở dài: "đúng là nghiệt duyên " " Ta cho ngươi một cơ hội…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...