Người ta, mỗi khi phiền muộn đến cực điểm, sẽ muốn làm cái gì? Đại bộ phận nhân ưa chuộng không ngoài mấy thứ: thuốc lá, rượu, đồ ăn ngon, t*nh d*c. Lương Thiểu sờ sờ túi tiền chỉ còn vỏn vẹn mười một đồng, nhớ tới một câu kinh điển trong Triết học: “Sức mạnh kinh tế quyết định cơ sở vật chất”. Y rất nhanh đưa ra quyết định, đi tới sạp thuốc lá ven đường, mua một bao thuốc lá, quấn lấy lão bản xin một cái bật lửa. Vừa xoay người, lão bản liền miễn phí cấp cho y thật to ánh mắt xem thường. Trên đường rất đông người, đi đi lại lại, giống như một bầy kiến vội vội vàng vàng Lương Thiểu ngồi ở ven đường, tuỳ ý để bụi bẩn bám dơ âu phục. Y vụng về châm thuốc, nheo lại con mắt, học theo người ta, hít một hơi thật sâu. Hơi nhíu lông mày, không có cay giống như lời đồn, vị đạo lại có điểm không đến nơi đến chốn làm người ta phát tiết không được. Lương Thiểu có điểm hối hận, phí tiền mua về một thứ chẳng ra sao, điếu thuốc đã lỡ đốt đành ráng hút. Thế nhưng, y cầm điếu thuốc, giống như trong…
Chương 4: Honey, chúng ta đi cướp nha
Kế Hoạch Cướp TiềnTác giả: Kiếm đoạn đào yêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănNgười ta, mỗi khi phiền muộn đến cực điểm, sẽ muốn làm cái gì? Đại bộ phận nhân ưa chuộng không ngoài mấy thứ: thuốc lá, rượu, đồ ăn ngon, t*nh d*c. Lương Thiểu sờ sờ túi tiền chỉ còn vỏn vẹn mười một đồng, nhớ tới một câu kinh điển trong Triết học: “Sức mạnh kinh tế quyết định cơ sở vật chất”. Y rất nhanh đưa ra quyết định, đi tới sạp thuốc lá ven đường, mua một bao thuốc lá, quấn lấy lão bản xin một cái bật lửa. Vừa xoay người, lão bản liền miễn phí cấp cho y thật to ánh mắt xem thường. Trên đường rất đông người, đi đi lại lại, giống như một bầy kiến vội vội vàng vàng Lương Thiểu ngồi ở ven đường, tuỳ ý để bụi bẩn bám dơ âu phục. Y vụng về châm thuốc, nheo lại con mắt, học theo người ta, hít một hơi thật sâu. Hơi nhíu lông mày, không có cay giống như lời đồn, vị đạo lại có điểm không đến nơi đến chốn làm người ta phát tiết không được. Lương Thiểu có điểm hối hận, phí tiền mua về một thứ chẳng ra sao, điếu thuốc đã lỡ đốt đành ráng hút. Thế nhưng, y cầm điếu thuốc, giống như trong… Cuối cùng cũng ăn xong bữa tối, Sở Thiên Tiếu cười hỏi Lương Thiểu: “Cậu rất thiếu tiền sao?”Lương Thiểu hơi gật đầu một cái.“Tôi có biện pháp kiếm tiền.”“Làm sao?”Sở Thiên Tiếu cười kẹp hai ngón tay “Thuốc.”Lương Thiểu cung kính giúp hắn châm lửa.Sở Thiên Tiếu hít một hơi thật sâu, nheo mắt lại tà mị cười “Như vầy, chúng ta đi cướp nha.”Ăn cướp là một vấn đề hết sức nghiêm túc, chí ít cũng không đơn giản như l*m t*nh.Thế nhưng cái kiểu cười của Sở Thiên Tiếu toát ra một thứ ma lực, làm người ta cảm giác bất cứ chuyện phi lý nào hắn cũng có khả năng làm được.Thế là bắt tay vào công tác chuẩn bị, Lương Thiểu trưng ra bộ mặt thấy chết không sờn.Y bước vào sào huyệt của ăn cướp, nhìn Sở Thiên Tiếu mang ra thứ gì đó.Bao tay.Bít tất.Nước hoa?Kẹo cao su??Áo mưa??? (*)(*: condom, e hèm *đỏ mặt*)Chúng ta đây là chuẩn bị l*m t*nh hay đi chém giết?Sở Thiên Tiếu một bên rít thuốc, một bên khoa tay múa chân: “Nhớ kỹ phải đổi đồ gợi cảm một chút, không có cường đạo nào mặc đồ lót màu trắng.”Con mèo kế bên nhe răng trợn mắt phản bác: “Anh là chuẩn bị đi xin việc hả? Phải biết rằng cà – vạt cũng là hung khí.”“Giết người ta hay hơn là không cẩn thận bị người ta giết.”“Được rồi.” Sở Thiên Tiếu hít một ngụm thuốc nhắc nhở y ” Vậy bít tất phải là loại nữ tính, áo mưa nhất định phải là Durex.”
Cuối cùng cũng ăn xong bữa tối, Sở Thiên Tiếu cười hỏi Lương Thiểu: “Cậu rất thiếu tiền sao?”
Lương Thiểu hơi gật đầu một cái.
“Tôi có biện pháp kiếm tiền.”
“Làm sao?”
Sở Thiên Tiếu cười kẹp hai ngón tay “Thuốc.”
Lương Thiểu cung kính giúp hắn châm lửa.
Sở Thiên Tiếu hít một hơi thật sâu, nheo mắt lại tà mị cười “Như vầy, chúng ta đi cướp nha.”
Ăn cướp là một vấn đề hết sức nghiêm túc, chí ít cũng không đơn giản như l*m t*nh.
Thế nhưng cái kiểu cười của Sở Thiên Tiếu toát ra một thứ ma lực, làm người ta cảm giác bất cứ chuyện phi lý nào hắn cũng có khả năng làm được.
Thế là bắt tay vào công tác chuẩn bị, Lương Thiểu trưng ra bộ mặt thấy chết không sờn.
Y bước vào sào huyệt của ăn cướp, nhìn Sở Thiên Tiếu mang ra thứ gì đó.
Bao tay.
Bít tất.
Nước hoa?
Kẹo cao su??
Áo mưa??? (*)
(*: condom, e hèm *đỏ mặt*)
Chúng ta đây là chuẩn bị l*m t*nh hay đi chém giết?
Sở Thiên Tiếu một bên rít thuốc, một bên khoa tay múa chân: “Nhớ kỹ phải đổi đồ gợi cảm một chút, không có cường đạo nào mặc đồ lót màu trắng.”
Con mèo kế bên nhe răng trợn mắt phản bác: “Anh là chuẩn bị đi xin việc hả? Phải biết rằng cà – vạt cũng là hung khí.”
“Giết người ta hay hơn là không cẩn thận bị người ta giết.”
“Được rồi.” Sở Thiên Tiếu hít một ngụm thuốc nhắc nhở y ” Vậy bít tất phải là loại nữ tính, áo mưa nhất định phải là Durex.”
Kế Hoạch Cướp TiềnTác giả: Kiếm đoạn đào yêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănNgười ta, mỗi khi phiền muộn đến cực điểm, sẽ muốn làm cái gì? Đại bộ phận nhân ưa chuộng không ngoài mấy thứ: thuốc lá, rượu, đồ ăn ngon, t*nh d*c. Lương Thiểu sờ sờ túi tiền chỉ còn vỏn vẹn mười một đồng, nhớ tới một câu kinh điển trong Triết học: “Sức mạnh kinh tế quyết định cơ sở vật chất”. Y rất nhanh đưa ra quyết định, đi tới sạp thuốc lá ven đường, mua một bao thuốc lá, quấn lấy lão bản xin một cái bật lửa. Vừa xoay người, lão bản liền miễn phí cấp cho y thật to ánh mắt xem thường. Trên đường rất đông người, đi đi lại lại, giống như một bầy kiến vội vội vàng vàng Lương Thiểu ngồi ở ven đường, tuỳ ý để bụi bẩn bám dơ âu phục. Y vụng về châm thuốc, nheo lại con mắt, học theo người ta, hít một hơi thật sâu. Hơi nhíu lông mày, không có cay giống như lời đồn, vị đạo lại có điểm không đến nơi đến chốn làm người ta phát tiết không được. Lương Thiểu có điểm hối hận, phí tiền mua về một thứ chẳng ra sao, điếu thuốc đã lỡ đốt đành ráng hút. Thế nhưng, y cầm điếu thuốc, giống như trong… Cuối cùng cũng ăn xong bữa tối, Sở Thiên Tiếu cười hỏi Lương Thiểu: “Cậu rất thiếu tiền sao?”Lương Thiểu hơi gật đầu một cái.“Tôi có biện pháp kiếm tiền.”“Làm sao?”Sở Thiên Tiếu cười kẹp hai ngón tay “Thuốc.”Lương Thiểu cung kính giúp hắn châm lửa.Sở Thiên Tiếu hít một hơi thật sâu, nheo mắt lại tà mị cười “Như vầy, chúng ta đi cướp nha.”Ăn cướp là một vấn đề hết sức nghiêm túc, chí ít cũng không đơn giản như l*m t*nh.Thế nhưng cái kiểu cười của Sở Thiên Tiếu toát ra một thứ ma lực, làm người ta cảm giác bất cứ chuyện phi lý nào hắn cũng có khả năng làm được.Thế là bắt tay vào công tác chuẩn bị, Lương Thiểu trưng ra bộ mặt thấy chết không sờn.Y bước vào sào huyệt của ăn cướp, nhìn Sở Thiên Tiếu mang ra thứ gì đó.Bao tay.Bít tất.Nước hoa?Kẹo cao su??Áo mưa??? (*)(*: condom, e hèm *đỏ mặt*)Chúng ta đây là chuẩn bị l*m t*nh hay đi chém giết?Sở Thiên Tiếu một bên rít thuốc, một bên khoa tay múa chân: “Nhớ kỹ phải đổi đồ gợi cảm một chút, không có cường đạo nào mặc đồ lót màu trắng.”Con mèo kế bên nhe răng trợn mắt phản bác: “Anh là chuẩn bị đi xin việc hả? Phải biết rằng cà – vạt cũng là hung khí.”“Giết người ta hay hơn là không cẩn thận bị người ta giết.”“Được rồi.” Sở Thiên Tiếu hít một ngụm thuốc nhắc nhở y ” Vậy bít tất phải là loại nữ tính, áo mưa nhất định phải là Durex.”