Tôi gọi là Phụ Ninh, là một ca sĩ đã qua thời, mỗi ngày đều lên weibo viết vài truyện ngắn, nếu cho tôi một cơ hội, tôi chắc chắn mình có thể trở thành tác giả hạng hai, tam tuyến võng hồng. (Cái này tớ không biết là cái gì hết, ai đó giúp tớ đi QAQ) Mãi đến một ngày, người đại diện nói với tôi, ông chủ muốn giao cho tôi một nhiệm vụ vô cùng quan trọng. Tôi kích động đến mức không nói thành lời, đã nửa năm rồi tui vẫn chưa được nhận cái quảng cáo nào… Còn cứ tiếp tục như vậy, tôi chỉ có thể mỗi ngày đến công ty lãnh cơm hộp về ăn… Mọi người cũng biết đấy, viết truyện ngắn vô cùng mất sức a. Ông chủ hẹn tôi đến một nhà hàng cơm Tây sang trọng ăn điểm tâm, tôi nghĩ mình nên thể hiện tốt một chút, cho nên ăn mặc rất nghiêm túc. Hi vọng ông chủ thấy được tâm ý của mình, vì vậy khi đứng trong phòng ăn cùng tổng giám đốc tôi cũng không thấy lúng túng. Ông chủ hẹn ở phòng riêng, chỉ có hai người. Chắc chắn ông ta muốn nâng đỡ tôi, vận may của tôi cuối cùng cũng đến. Tôi cũng không phải người…
Tác giả: