Như thường lệ Linh Lan cầm một thùng nước gỗ lớn rồi chảy ra con suối sau nhà. Con suối trong vắt như làn nước mùa thu, mùa hè thì mát rượi, mùa đông thì đóng băng và trở thành sân chơi lí tưởng cho lũ trẻ con hàng xóm. Cô đặt thùng gỗ xuống, thích thú nghịch nước. Giá như chiến tranh ko nổ ra thì chắc bây giờ cô đang ngồi trong lớp học bài cùng các bạn, bố mẹ ko phải ngày đêm lo lắng bàn cách đối phó với bom mìn do đế quốc Tristan bắn xuống. Và các bạn nam sẽ ko phải từ bỏ bao hoài bão ước mơ để đóng khuôn theo lính thuần chủng. Màu nước trong vắt bỗng nhiên xuất hiện màu đỏ tươi hoà lẫn, cô sững người phát hiện ở tảng đá phía trước có một người đàn ông đang ngất xỉu. Lòng tốt theo bản năng trỗi dậy mạnh mẽ, cô chạy về nhà mang thuốc và băng gạc băng bó cho anh. Xong xuôi cô mới để ý gương mặt của anh . Đó là một vẻ đẹp đậm chất phương Tây, với nước da trắng ngần, chiếc mũi cao vút. Đôi mắt màu xanh sâu thẳm, hút hồn người đối diện. Cô nghĩ thầm đánh giá một lượt và rút ra nhận xét…
Tác giả: