Gần đây Giang Hải hơi nóng nảy, trong ký túc xá có một người anh em không thích ngủ trưa, say mê chơi game, cả ngày chơi không biết chán, lúc nào cũng trong trạng thái quyết liệt, đừng nói giữ yên lặng, không gào thét vài tiếng không gọi là chơi game nhiệt huyết! Đầu năm nay, làm gì còn thằng con trai nào mà chưa từng chơi cái trò ăn gà Vương Giả L0L gì gì đó? Cho nên có thể hiểu được, cháu trai này hết lần này tới lần khác đánh game vào giờ ngủ trưa, nói mấy lần cũng vô ích, suýt chút nữa Giang Hải đánh nhau một trận với cậu ta rồi. Hơn nửa tháng liền không có trưa nào ngủ nổi, chậc. Hơn nữa, ở trường bọn họ, tiết thứ ba bắt đầu lúc 1 giờ 20 phút buổi trưa, xuân hạ thu đông vẫn luôn cố định như thế. Buổi trưa 11 giờ rưỡi tan học, mẹ nó chứ chen chúc như chó để ăn xong một bữa cơm thì đã đến 12 giờ. Thời gian ngủ trưa chỉ có một tiếng, ầy, mẹ kiếp, nhắc tới là muốn khóc. Giang Hải đến thư viện, dùng điện thoại di động quét mã QR xong, dựa theo chỗ ngồi tìm vị trí, đặt túi sách lên bàn…
Tác giả: