Ta tên là Hứa Duy Nhất, là nữ nhi của Đại tướng quân Hứa Văn Viễn trấn giữ Bắc Cương, nương ta mất sớm, không kịp sinh thêm đứa con tiếp theo, ta liền trở thành đứa con duy nhất của ông. Không khoa trương chút nào, ta được cha yêu thương hết mực. Cụ thể đến mức nào? Ngay khi ta vừa mới sinh ra, ông đã chọn cho ta một phu quân. Ông nói, phu quân ta phải đáng tin cậy, hơn nữa phải nguyện ý chăm sóc ta, ở lại bên người ông. Vì thế, ông nhận nuôi mười mấy cô nhi, cung cấp thức ăn, dạy võ thuật, còn mời các sư phụ dạy bọn họ đọc sách viết chữ. Trải qua một năm quan sát, ông từ trong đó chọn ra Chử Minh Lãng. Một thiếu niên tuấn tú hơn ta bảy tuổi. Để tình cảm của chúng ta thêm sâu đậm, lúc ta một tuổi ông đã cho chúng ta định ra hôn ước. Từ đó, Chử Minh Lãng tám tuổi bắt đầu gánh vác vai trò phu quân. Chuyện đầu tiên sau khi nhận chức, chính là nắm tay ta, dạy ta tập đi. Bởi vì Chử Minh Lãng là người đã tồn tại từ đầu. Trong ý thức của ta, hắn giống như cha ta, là…
Chương 22
Đánh Rơi Hôn Phu Lại Nhặt Được Hôn Phu MớiTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài HướcTa tên là Hứa Duy Nhất, là nữ nhi của Đại tướng quân Hứa Văn Viễn trấn giữ Bắc Cương, nương ta mất sớm, không kịp sinh thêm đứa con tiếp theo, ta liền trở thành đứa con duy nhất của ông. Không khoa trương chút nào, ta được cha yêu thương hết mực. Cụ thể đến mức nào? Ngay khi ta vừa mới sinh ra, ông đã chọn cho ta một phu quân. Ông nói, phu quân ta phải đáng tin cậy, hơn nữa phải nguyện ý chăm sóc ta, ở lại bên người ông. Vì thế, ông nhận nuôi mười mấy cô nhi, cung cấp thức ăn, dạy võ thuật, còn mời các sư phụ dạy bọn họ đọc sách viết chữ. Trải qua một năm quan sát, ông từ trong đó chọn ra Chử Minh Lãng. Một thiếu niên tuấn tú hơn ta bảy tuổi. Để tình cảm của chúng ta thêm sâu đậm, lúc ta một tuổi ông đã cho chúng ta định ra hôn ước. Từ đó, Chử Minh Lãng tám tuổi bắt đầu gánh vác vai trò phu quân. Chuyện đầu tiên sau khi nhận chức, chính là nắm tay ta, dạy ta tập đi. Bởi vì Chử Minh Lãng là người đã tồn tại từ đầu. Trong ý thức của ta, hắn giống như cha ta, là… Năm đó, sau khi đ-á-nh nhị hoàng tử, ta hỏi hắn, nhị hoàng tử muốn làm Thái tử như vậy, hắn có muốn không? Hắn nói hắn không muốn. Nhưng bây giờ hắn là Thái tử rồi. Ta có chút không cam tâm, cảm giác giống như bị lừa. Ta nhiều nhất chỉ có thể làm lục hoàng tử phi, không thể làm Thái tử phi được. Nghe ra được tủi thân trong giọng nói của ta, hắn cười rồi ôm lấy ta. Nói nhỏ: "Đừng giận, ta là vì nàng mới đồng ý làm Thái tử." Hắn nói, hắn vốn không muốn làm Thái tử, là bởi vì lúc còn nhỏ hắn đi tìm nhị ca chơi, nhìn thấy quý phi phát điên, bà không ngừng xô đẩy nhị ca, trách hắn không biết cố gắng; bà trong miệng mắng hoàng thượng vong ân phụ nghĩa, hứa với bà là hoàng hậu, lên ngôi rồi lại cho người khác; hứa lập con trai bà làm Thái tử, lại tính kế cho người khác; tại sao ông lại tàn nhẫn như vậy, rõ ràng là mẫu gia bà nâng đỡ ông lên ngôi. "Lúc đó, nhị ca cũng không lớn, hắn chỉ quỳ im không nói gì, cho đến khi mẫu phi của hắn thần chí không tỉnh, hắn thề sẽ đi tranh, tranh ngôi Thái tử." Thái tử đỏ mắt: "Nhị ca vốn là một đứa trẻ vui vẻ, đi tranh ngôi Thái tử sau liền trở thành một đứa trẻ chua ngoa." "Ta lúc đó cảm thấy là mẫu hậu ta cướp đi vị trí của mẫu phi hắn, ta liền mặc cho hắn bắt nạt ta, cảm thấy đây là bù đắp cho hai mẫu tử họ." Thái tử nói, sau lại ta bị nhị hoàng tử chế nhạo, hắn rất tức giận, lén lút hỏi mẫu hậu, tại sao lại cướp đi vị trí của quý phi, đặt hắn vào thế bất nghĩa? Kết quả mẫu hậu nói với hắn, bà cũng không muốn làm hoàng hậu, càng không muốn gả cho phụ hoàng, tất cả đều là ý chỉ của hoàng thượng. Hoàng hậu còn nói với hắn, nếu hắn thực sự tức giận, liển đi tranh giành, nếu không hắn sẽ không bảo vệ được gì. Hắn nắm lấy tay ta nói: "Duy Nhất, mẫu hậu nói rất đúng, ta chỉ có thể đi lên, mới có thể bảo vệ nàng, bảo vệ tam tỷ, thậm chí là mẫu hậu." Ta nghĩ nghĩ, hắn nói đúng. Nhị hoàng tử không dám trêu chọc thái tử, nhưng lại dám bắt nạt lục hoàng tử. Nói trắng ra, không phải là xem vị trí sao. Quyền lực rất quan trọng. Dù là thái tử, hay nhị hoàng tử, hay các hoàng tử khác lên ngôi hoàng đế, ba người chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm. Cho dù hoàng hậu trở thành thái hậu, cũng có thể bị giam lỏng.
Năm đó, sau khi đ-á-nh nhị hoàng tử, ta hỏi hắn, nhị hoàng tử muốn làm Thái tử như vậy, hắn có muốn không?
Hắn nói hắn không muốn.
Nhưng bây giờ hắn là Thái tử rồi.
Ta có chút không cam tâm, cảm giác giống như bị lừa.
Ta nhiều nhất chỉ có thể làm lục hoàng tử phi, không thể làm Thái tử phi được.
Nghe ra được tủi thân trong giọng nói của ta, hắn cười rồi ôm lấy ta.
Nói nhỏ:
"Đừng giận, ta là vì nàng mới đồng ý làm Thái tử."
Hắn nói, hắn vốn không muốn làm Thái tử, là bởi vì lúc còn nhỏ hắn đi tìm nhị ca chơi, nhìn thấy quý phi phát điên, bà không ngừng xô đẩy nhị ca, trách hắn không biết cố gắng; bà trong miệng mắng hoàng thượng vong ân phụ nghĩa, hứa với bà là hoàng hậu, lên ngôi rồi lại cho người khác; hứa lập con trai bà làm Thái tử, lại tính kế cho người khác; tại sao ông lại tàn nhẫn như vậy, rõ ràng là mẫu gia bà nâng đỡ ông lên ngôi.
"Lúc đó, nhị ca cũng không lớn, hắn chỉ quỳ im không nói gì, cho đến khi mẫu phi của hắn thần chí không tỉnh, hắn thề sẽ đi tranh, tranh ngôi Thái tử."
Thái tử đỏ mắt:
"Nhị ca vốn là một đứa trẻ vui vẻ, đi tranh ngôi Thái tử sau liền trở thành một đứa trẻ chua ngoa."
"Ta lúc đó cảm thấy là mẫu hậu ta cướp đi vị trí của mẫu phi hắn, ta liền mặc cho hắn bắt nạt ta, cảm thấy đây là bù đắp cho hai mẫu tử họ."
Thái tử nói, sau lại ta bị nhị hoàng tử chế nhạo, hắn rất tức giận, lén lút hỏi mẫu hậu, tại sao lại cướp đi vị trí của quý phi, đặt hắn vào thế bất nghĩa?
Kết quả mẫu hậu nói với hắn, bà cũng không muốn làm hoàng hậu, càng không muốn gả cho phụ hoàng, tất cả đều là ý chỉ của hoàng thượng.
Hoàng hậu còn nói với hắn, nếu hắn thực sự tức giận, liển đi tranh giành, nếu không hắn sẽ không bảo vệ được gì.
Hắn nắm lấy tay ta nói:
"Duy Nhất, mẫu hậu nói rất đúng, ta chỉ có thể đi lên, mới có thể bảo vệ nàng, bảo vệ tam tỷ, thậm chí là mẫu hậu."
Ta nghĩ nghĩ, hắn nói đúng.
Nhị hoàng tử không dám trêu chọc thái tử, nhưng lại dám bắt nạt lục hoàng tử.
Nói trắng ra, không phải là xem vị trí sao.
Quyền lực rất quan trọng.
Dù là thái tử, hay nhị hoàng tử, hay các hoàng tử khác lên ngôi hoàng đế, ba người chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm.
Cho dù hoàng hậu trở thành thái hậu, cũng có thể bị giam lỏng.
Đánh Rơi Hôn Phu Lại Nhặt Được Hôn Phu MớiTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài HướcTa tên là Hứa Duy Nhất, là nữ nhi của Đại tướng quân Hứa Văn Viễn trấn giữ Bắc Cương, nương ta mất sớm, không kịp sinh thêm đứa con tiếp theo, ta liền trở thành đứa con duy nhất của ông. Không khoa trương chút nào, ta được cha yêu thương hết mực. Cụ thể đến mức nào? Ngay khi ta vừa mới sinh ra, ông đã chọn cho ta một phu quân. Ông nói, phu quân ta phải đáng tin cậy, hơn nữa phải nguyện ý chăm sóc ta, ở lại bên người ông. Vì thế, ông nhận nuôi mười mấy cô nhi, cung cấp thức ăn, dạy võ thuật, còn mời các sư phụ dạy bọn họ đọc sách viết chữ. Trải qua một năm quan sát, ông từ trong đó chọn ra Chử Minh Lãng. Một thiếu niên tuấn tú hơn ta bảy tuổi. Để tình cảm của chúng ta thêm sâu đậm, lúc ta một tuổi ông đã cho chúng ta định ra hôn ước. Từ đó, Chử Minh Lãng tám tuổi bắt đầu gánh vác vai trò phu quân. Chuyện đầu tiên sau khi nhận chức, chính là nắm tay ta, dạy ta tập đi. Bởi vì Chử Minh Lãng là người đã tồn tại từ đầu. Trong ý thức của ta, hắn giống như cha ta, là… Năm đó, sau khi đ-á-nh nhị hoàng tử, ta hỏi hắn, nhị hoàng tử muốn làm Thái tử như vậy, hắn có muốn không? Hắn nói hắn không muốn. Nhưng bây giờ hắn là Thái tử rồi. Ta có chút không cam tâm, cảm giác giống như bị lừa. Ta nhiều nhất chỉ có thể làm lục hoàng tử phi, không thể làm Thái tử phi được. Nghe ra được tủi thân trong giọng nói của ta, hắn cười rồi ôm lấy ta. Nói nhỏ: "Đừng giận, ta là vì nàng mới đồng ý làm Thái tử." Hắn nói, hắn vốn không muốn làm Thái tử, là bởi vì lúc còn nhỏ hắn đi tìm nhị ca chơi, nhìn thấy quý phi phát điên, bà không ngừng xô đẩy nhị ca, trách hắn không biết cố gắng; bà trong miệng mắng hoàng thượng vong ân phụ nghĩa, hứa với bà là hoàng hậu, lên ngôi rồi lại cho người khác; hứa lập con trai bà làm Thái tử, lại tính kế cho người khác; tại sao ông lại tàn nhẫn như vậy, rõ ràng là mẫu gia bà nâng đỡ ông lên ngôi. "Lúc đó, nhị ca cũng không lớn, hắn chỉ quỳ im không nói gì, cho đến khi mẫu phi của hắn thần chí không tỉnh, hắn thề sẽ đi tranh, tranh ngôi Thái tử." Thái tử đỏ mắt: "Nhị ca vốn là một đứa trẻ vui vẻ, đi tranh ngôi Thái tử sau liền trở thành một đứa trẻ chua ngoa." "Ta lúc đó cảm thấy là mẫu hậu ta cướp đi vị trí của mẫu phi hắn, ta liền mặc cho hắn bắt nạt ta, cảm thấy đây là bù đắp cho hai mẫu tử họ." Thái tử nói, sau lại ta bị nhị hoàng tử chế nhạo, hắn rất tức giận, lén lút hỏi mẫu hậu, tại sao lại cướp đi vị trí của quý phi, đặt hắn vào thế bất nghĩa? Kết quả mẫu hậu nói với hắn, bà cũng không muốn làm hoàng hậu, càng không muốn gả cho phụ hoàng, tất cả đều là ý chỉ của hoàng thượng. Hoàng hậu còn nói với hắn, nếu hắn thực sự tức giận, liển đi tranh giành, nếu không hắn sẽ không bảo vệ được gì. Hắn nắm lấy tay ta nói: "Duy Nhất, mẫu hậu nói rất đúng, ta chỉ có thể đi lên, mới có thể bảo vệ nàng, bảo vệ tam tỷ, thậm chí là mẫu hậu." Ta nghĩ nghĩ, hắn nói đúng. Nhị hoàng tử không dám trêu chọc thái tử, nhưng lại dám bắt nạt lục hoàng tử. Nói trắng ra, không phải là xem vị trí sao. Quyền lực rất quan trọng. Dù là thái tử, hay nhị hoàng tử, hay các hoàng tử khác lên ngôi hoàng đế, ba người chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm. Cho dù hoàng hậu trở thành thái hậu, cũng có thể bị giam lỏng.