Tác giả:

01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi…

Chương 12

Đời Này Không Nợ NhauTác giả: Khuyết DanhTruyện Hài Hước, Truyện Nữ Cường01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi… 23.Sáng hôm sau, quản lý tòa nhà gọi điện cho tôi, nói bên ngoài có một vị họ Triệu đến tìm.Tôi đoán được là Triệu Hằng, nhưng không ngờ anh ta lại đến nhanh như vậy.Dù sao hôm nay cũng là ngày làm việc, xin nghỉ sẽ bị trừ lương, mà chuyện này đối với anh ta còn khó chịu hơn cả mất mạng.Nhưng tôi không hề có ý định gặp mặt Triệu Hằng.Sự hòa nhã, lễ độ của anh ta chỉ là giả tạo, còn con người thật lại nóng nảy, dễ nổi giận, tôi không muốn tự đẩy mình vào nguy hiểm.“Tôi không quen ai họ Triệu cả. Cuối năm rồi, kẻ lừa đảo nhiều, mọi người cẩn thận, đừng để người khả nghi lọt vào.”Vài phút sau, điện thoại Triệu Hằng gọi tới.Anh ta nghiến răng nghiến lợi:“Tô Tiểu Vân, cô đừng có được đà lấn tới!”“Cô có biết tôi tốn hơn 1 ngàn tiền vé máy bay để đến tìm cô không?!”“Cô chẳng qua là hận tôi không cưới cô vào nhà phải không?!”“Nếu cái bụng của cô chịu nghe lời một chút, sinh ra con trai, thì đã chẳng lắm chuyện thế này rồi!”24.Triệu Hằng tốt nghiệp thạc sĩ, cũng được coi là người có học thức cao, nên anh ta thừa biết việc sinh con trai hay con gái chủ yếu phụ thuộc vào phía nam giới.Anh ta chỉ đang kiếm cớ để đè ép tôi xuống, khiến tôi phải tự ti, cam chịu.Tôi chẳng buồn tranh cãi thêm, lập tức cúp máy, tiện tay kéo anh ta vào danh sách chặn.Tôi cứ tưởng mặc kệ không đáp lại, anh ta sẽ thấy mất mặt rồi tự bỏ đi.Không ngờ, nửa tiếng sau tôi lại nhận được điện thoại từ đồn cảnh sát.Cảnh sát hỏi tôi có quen một người tên Triệu Hằng không.“Anh ta báo án nói cô đã bắt cóc con gái của anh ta, yêu cầu cô trả lại đứa bé.”

23.

Sáng hôm sau, quản lý tòa nhà gọi điện cho tôi, nói bên ngoài có một vị họ Triệu đến tìm.

Tôi đoán được là Triệu Hằng, nhưng không ngờ anh ta lại đến nhanh như vậy.

Dù sao hôm nay cũng là ngày làm việc, xin nghỉ sẽ bị trừ lương, mà chuyện này đối với anh ta còn khó chịu hơn cả mất mạng.

Nhưng tôi không hề có ý định gặp mặt Triệu Hằng.

Sự hòa nhã, lễ độ của anh ta chỉ là giả tạo, còn con người thật lại nóng nảy, dễ nổi giận, tôi không muốn tự đẩy mình vào nguy hiểm.

“Tôi không quen ai họ Triệu cả. Cuối năm rồi, kẻ lừa đảo nhiều, mọi người cẩn thận, đừng để người khả nghi lọt vào.”

Vài phút sau, điện thoại Triệu Hằng gọi tới.

Anh ta nghiến răng nghiến lợi:

“Tô Tiểu Vân, cô đừng có được đà lấn tới!”

“Cô có biết tôi tốn hơn 1 ngàn tiền vé máy bay để đến tìm cô không?!”

“Cô chẳng qua là hận tôi không cưới cô vào nhà phải không?!”

“Nếu cái bụng của cô chịu nghe lời một chút, sinh ra con trai, thì đã chẳng lắm chuyện thế này rồi!”

24.

Triệu Hằng tốt nghiệp thạc sĩ, cũng được coi là người có học thức cao, nên anh ta thừa biết việc sinh con trai hay con gái chủ yếu phụ thuộc vào phía nam giới.

Anh ta chỉ đang kiếm cớ để đè ép tôi xuống, khiến tôi phải tự ti, cam chịu.

Tôi chẳng buồn tranh cãi thêm, lập tức cúp máy, tiện tay kéo anh ta vào danh sách chặn.

Tôi cứ tưởng mặc kệ không đáp lại, anh ta sẽ thấy mất mặt rồi tự bỏ đi.

Không ngờ, nửa tiếng sau tôi lại nhận được điện thoại từ đồn cảnh sát.

Cảnh sát hỏi tôi có quen một người tên Triệu Hằng không.

“Anh ta báo án nói cô đã bắt cóc con gái của anh ta, yêu cầu cô trả lại đứa bé.”

Đời Này Không Nợ NhauTác giả: Khuyết DanhTruyện Hài Hước, Truyện Nữ Cường01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi… 23.Sáng hôm sau, quản lý tòa nhà gọi điện cho tôi, nói bên ngoài có một vị họ Triệu đến tìm.Tôi đoán được là Triệu Hằng, nhưng không ngờ anh ta lại đến nhanh như vậy.Dù sao hôm nay cũng là ngày làm việc, xin nghỉ sẽ bị trừ lương, mà chuyện này đối với anh ta còn khó chịu hơn cả mất mạng.Nhưng tôi không hề có ý định gặp mặt Triệu Hằng.Sự hòa nhã, lễ độ của anh ta chỉ là giả tạo, còn con người thật lại nóng nảy, dễ nổi giận, tôi không muốn tự đẩy mình vào nguy hiểm.“Tôi không quen ai họ Triệu cả. Cuối năm rồi, kẻ lừa đảo nhiều, mọi người cẩn thận, đừng để người khả nghi lọt vào.”Vài phút sau, điện thoại Triệu Hằng gọi tới.Anh ta nghiến răng nghiến lợi:“Tô Tiểu Vân, cô đừng có được đà lấn tới!”“Cô có biết tôi tốn hơn 1 ngàn tiền vé máy bay để đến tìm cô không?!”“Cô chẳng qua là hận tôi không cưới cô vào nhà phải không?!”“Nếu cái bụng của cô chịu nghe lời một chút, sinh ra con trai, thì đã chẳng lắm chuyện thế này rồi!”24.Triệu Hằng tốt nghiệp thạc sĩ, cũng được coi là người có học thức cao, nên anh ta thừa biết việc sinh con trai hay con gái chủ yếu phụ thuộc vào phía nam giới.Anh ta chỉ đang kiếm cớ để đè ép tôi xuống, khiến tôi phải tự ti, cam chịu.Tôi chẳng buồn tranh cãi thêm, lập tức cúp máy, tiện tay kéo anh ta vào danh sách chặn.Tôi cứ tưởng mặc kệ không đáp lại, anh ta sẽ thấy mất mặt rồi tự bỏ đi.Không ngờ, nửa tiếng sau tôi lại nhận được điện thoại từ đồn cảnh sát.Cảnh sát hỏi tôi có quen một người tên Triệu Hằng không.“Anh ta báo án nói cô đã bắt cóc con gái của anh ta, yêu cầu cô trả lại đứa bé.”

Chương 12