Lần đầu tiên tôi nhìn thấy thanh mai trúc mã của Lục Triết – Quý Dao là vào lúc chúng tôi đang giận nhau. Khó có được ngày cuối tuần, vậy mà anh lại mất tích cả đêm , một tin nhắn cũng không có. Sáng hôm sau, tôi không nhịn được mà gọi điện cho anh. Chuông đổ rất lâu mới có người bắt máy. Tôi hỏi: “Anh đi đâu vậy?” Đầu dây bên kia rất ồn, tiếng người qua lại hỗn tạp. Một lúc sau, có một giọng nữ trong trẻo, hoạt bát vang lên: “Ai gọi đó, Lục Triết?” Tiếng gió vù qua, hơi thở của Lục Triết rõ ràng khựng lại một nhịp. “…Bạn gái anh.” Bốn chữ ấy, không biết vì sao lại mang theo cảm xúc phúc tạp, mơ hồ, giống như rong rêu từ đáy biển sâu lặng lẽ trồi lên. Một lúc sau, Lục Triết lại nói: “Vợ ơi, thanh mai của anh đến chơi, anh đưa cô ấy về trường, tiện thể giới thiệu hai người làm quen.” Cô gái kia ở đầu dây bên kia cười mắng: “Biến đi, ai là thanh mai của ngươi, lão tử là ba ngươi mới đúng!” “Chậc,” Lục Triết khẽ cười, “Không biết là ai hồi nhỏ cứ đòi mượn bài tập hè của ta, hận không…
Chương 5: Chương 5
Tự Do Cuối Cùng - Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Đô Thị, Truyện Đoản VănLần đầu tiên tôi nhìn thấy thanh mai trúc mã của Lục Triết – Quý Dao là vào lúc chúng tôi đang giận nhau. Khó có được ngày cuối tuần, vậy mà anh lại mất tích cả đêm , một tin nhắn cũng không có. Sáng hôm sau, tôi không nhịn được mà gọi điện cho anh. Chuông đổ rất lâu mới có người bắt máy. Tôi hỏi: “Anh đi đâu vậy?” Đầu dây bên kia rất ồn, tiếng người qua lại hỗn tạp. Một lúc sau, có một giọng nữ trong trẻo, hoạt bát vang lên: “Ai gọi đó, Lục Triết?” Tiếng gió vù qua, hơi thở của Lục Triết rõ ràng khựng lại một nhịp. “…Bạn gái anh.” Bốn chữ ấy, không biết vì sao lại mang theo cảm xúc phúc tạp, mơ hồ, giống như rong rêu từ đáy biển sâu lặng lẽ trồi lên. Một lúc sau, Lục Triết lại nói: “Vợ ơi, thanh mai của anh đến chơi, anh đưa cô ấy về trường, tiện thể giới thiệu hai người làm quen.” Cô gái kia ở đầu dây bên kia cười mắng: “Biến đi, ai là thanh mai của ngươi, lão tử là ba ngươi mới đúng!” “Chậc,” Lục Triết khẽ cười, “Không biết là ai hồi nhỏ cứ đòi mượn bài tập hè của ta, hận không… “So với ngươi, đại khái ta càng may mắn hơn”Khóe môi Giang Mộ khẽ cong lên, “Ít nhất hiện tại, người ở bên Lâm Dao, là ta.”……Sau đó, Lục Triết cười một cái, rồi lại lo lắng mà rời đi.Tôi cùng Giang Mộ ngồi trên chiếc taxi chạy về phía ga tàu cao tốc.Trên xe, tôi vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút ngẩn người, chìm vào dòng suy nghĩ miên man.Giang Mộ đột nhiên hỏi: “Em đang nghĩ gì vậy?”Tôi lấy lại tinh thân, chớp chớp mắt, nổi hứng trêu chọc: “Anh đoán xem?”Anh nghiêng đầu nhìn tôi: “Đoán không ra. Nhưng chỉ cần không nghĩ đến Lục Triết, nghĩ gì cũng được.”Tôi móc tay anh, không nhịn được hỏi: “Anh đang ghen sao?”“Ừ.”Giang Mộ vậy mà lại thẳng thắn thừa nhận, “Cho nên, bạn học Lâm Dao, nếu thuận tiện, tốt nhất hãy đến đây dỗ dành anh một chút.”Tôi phì cười, ghé vào tai anh nói khẽ: “Em chỉ đang nghĩ…”“Cuối cùng thì em cũng gặp được người em thực sự yêu.”Thật may vì đã gặp được Giang Mộ. Chính anh đã dạy tôi rằng, tình yêu có thể vượt qua tất cả mọi khoảng cách.
“So với ngươi, đại khái ta càng may mắn hơn”
Khóe môi Giang Mộ khẽ cong lên, “Ít nhất hiện tại, người ở bên Lâm Dao, là ta.”
……
Sau đó, Lục Triết cười một cái, rồi lại lo lắng mà rời đi.
Tôi cùng Giang Mộ ngồi trên chiếc taxi chạy về phía ga tàu cao tốc.
Trên xe, tôi vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút ngẩn người, chìm vào dòng suy nghĩ miên man.
Giang Mộ đột nhiên hỏi: “Em đang nghĩ gì vậy?”
Tôi lấy lại tinh thân, chớp chớp mắt, nổi hứng trêu chọc: “Anh đoán xem?”
Anh nghiêng đầu nhìn tôi: “Đoán không ra. Nhưng chỉ cần không nghĩ đến Lục Triết, nghĩ gì cũng được.”
Tôi móc tay anh, không nhịn được hỏi: “Anh đang ghen sao?”
“Ừ.”
Giang Mộ vậy mà lại thẳng thắn thừa nhận, “Cho nên, bạn học Lâm Dao, nếu thuận tiện, tốt nhất hãy đến đây dỗ dành anh một chút.”
Tôi phì cười, ghé vào tai anh nói khẽ: “Em chỉ đang nghĩ…”
“Cuối cùng thì em cũng gặp được người em thực sự yêu.”
Thật may vì đã gặp được Giang Mộ. Chính anh đã dạy tôi rằng, tình yêu có thể vượt qua tất cả mọi khoảng cách.
Tự Do Cuối Cùng - Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTruyện Đô Thị, Truyện Đoản VănLần đầu tiên tôi nhìn thấy thanh mai trúc mã của Lục Triết – Quý Dao là vào lúc chúng tôi đang giận nhau. Khó có được ngày cuối tuần, vậy mà anh lại mất tích cả đêm , một tin nhắn cũng không có. Sáng hôm sau, tôi không nhịn được mà gọi điện cho anh. Chuông đổ rất lâu mới có người bắt máy. Tôi hỏi: “Anh đi đâu vậy?” Đầu dây bên kia rất ồn, tiếng người qua lại hỗn tạp. Một lúc sau, có một giọng nữ trong trẻo, hoạt bát vang lên: “Ai gọi đó, Lục Triết?” Tiếng gió vù qua, hơi thở của Lục Triết rõ ràng khựng lại một nhịp. “…Bạn gái anh.” Bốn chữ ấy, không biết vì sao lại mang theo cảm xúc phúc tạp, mơ hồ, giống như rong rêu từ đáy biển sâu lặng lẽ trồi lên. Một lúc sau, Lục Triết lại nói: “Vợ ơi, thanh mai của anh đến chơi, anh đưa cô ấy về trường, tiện thể giới thiệu hai người làm quen.” Cô gái kia ở đầu dây bên kia cười mắng: “Biến đi, ai là thanh mai của ngươi, lão tử là ba ngươi mới đúng!” “Chậc,” Lục Triết khẽ cười, “Không biết là ai hồi nhỏ cứ đòi mượn bài tập hè của ta, hận không… “So với ngươi, đại khái ta càng may mắn hơn”Khóe môi Giang Mộ khẽ cong lên, “Ít nhất hiện tại, người ở bên Lâm Dao, là ta.”……Sau đó, Lục Triết cười một cái, rồi lại lo lắng mà rời đi.Tôi cùng Giang Mộ ngồi trên chiếc taxi chạy về phía ga tàu cao tốc.Trên xe, tôi vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút ngẩn người, chìm vào dòng suy nghĩ miên man.Giang Mộ đột nhiên hỏi: “Em đang nghĩ gì vậy?”Tôi lấy lại tinh thân, chớp chớp mắt, nổi hứng trêu chọc: “Anh đoán xem?”Anh nghiêng đầu nhìn tôi: “Đoán không ra. Nhưng chỉ cần không nghĩ đến Lục Triết, nghĩ gì cũng được.”Tôi móc tay anh, không nhịn được hỏi: “Anh đang ghen sao?”“Ừ.”Giang Mộ vậy mà lại thẳng thắn thừa nhận, “Cho nên, bạn học Lâm Dao, nếu thuận tiện, tốt nhất hãy đến đây dỗ dành anh một chút.”Tôi phì cười, ghé vào tai anh nói khẽ: “Em chỉ đang nghĩ…”“Cuối cùng thì em cũng gặp được người em thực sự yêu.”Thật may vì đã gặp được Giang Mộ. Chính anh đã dạy tôi rằng, tình yêu có thể vượt qua tất cả mọi khoảng cách.