Trong rừng đào như lửa, có một thiếu niên đang luyện kiếm. Thiếu niên có đôi mắt sáng như sao, môi đỏ răng trắng, kiếm khí tung hoành lên tận trời, hắn không ai khác chính là người đã hôn mê suốt tám năm, Hạ Vũ. Đúng vậy, nơi này chính là mộng cảnh của hắn;./! Ở Vân Đình bên cạnh rừng đào, một thiếu nữ tóc đen xinh đẹp mỉm cười gọi hắn: "Tiểu Vũ, dừng chút đi!" "Mỹ Nhân sư tôn!" Hạ Vũ vui vẻ, vội vàng thu kiếm đi qua đó. Mỹ Nhân sư tôn có dáng người yêu kiều, gương mặt đẹp như tranh, xinh đẹp nhưng lại có chút lười biếng. Nàng mặc váy voan mỏng dài, không xuyên thấu nhưng đủ để khoe hết vóc dáng của mình. Người còn đẹp hơn cả hoa đào. "Ngồi xuống đi." Mỹ Nhân sư tôn bảo Hạ Vũ ngồi xuống, sau đó nói tiếp: "Tiểu Vũ, mộng cảnh tám năm, cuối cùng vẫn phải từ biệt. Ngươi đã học thành Đại Mộng Trảm Tiên Quyết, cũng tới lúc nên tỉnh lại rồi." "Tỉnh lại." Hai mắt Hạ Vũ sáng ngời. Nhưng nghĩ đến lúc ly biệt, nhìn Mỹ Nhân sư tôn xinh đẹp tuyệt trần trước mắt, Hạ Vũ lại có chút không đành lòng…

Truyện chữ