“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2680
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trưởng lão thủ các nhẹ giọng giới thiệu. Một loại kiếm pháp, một loại kiếm quyết và một loại thân pháp, có lẽ đây là nội tình lớn nhất của Lăng Tiêu Kiếm Các. Lâm Nhất thầm suy nghĩ, hắn biết uy lực của Bá Kiếm, dù so sánh với tuyệt học của chín đại bá chủ ở cổ vực Nam Hoa cũng không thua kém bao nhiêu. Nếu chỉ xét về kiếm pháp, nói là mạnh nhất Nam Vực cũng không đủ. Dù sao nó cũng được tiền bối Kiếm Vô Danh để lại, mà truyền thừa của tiền bối Kiếm Vô Danh lại là Kiếm Tông. Năm đó Kiếm Tông thống nhất Nam Vực, chín đại bá chủ hiện nay so sánh với Kiếm Tông chỉ như hạt cát trong sa mạc, không có gì có thể so sánh.Lăng Tiêu Kiếm Quyết và cuốn Tử Phủ Thất Huyền bộ được đặt ngang hàng với Bá Kiếm, có lẽ cũng có chỗ hơn người. “Bây giờ ngươi đã tu luyện Bá Kiếm đến thức thứ mấy rồi?” Trưởng lão thủ các nhìn Lâm Nhất, đột nhiên hỏi. “Đệ tử ngu dốt, hiện nay vẫn chưa tu luyện hoàn tất chín thức Bá Kiếm, chỉ mới tu luyện đến thức thứ sáu Huyết Trấn Sơn Hà”. Lâm Nhất cũng không khiêm tốn, xưa nay hắn luôn mắt cao hơn đầu, tự đánh giá ngộ tính của mình không được mấy người có thể so sánh, thiên phú kiếm đạo càng ít có đối thủ, nhưng trong việc tu luyện Bá Kiếm lại chậm chạp khó khăn. Nếu không nhờ thăng cấp lên kiếm ý Thông Linh, lĩnh ngộ Hoành Đoạn Thái A và Huyết Trấn Sơn Hà trong một lần, e rằng bây giờ cũng chỉ có thể nắm giữ bốn thức. Trưởng lão thủ các sờ râu cười bảo: “Ngu dốt? Năm đó tổ sư Kiếm Vô Danh tu luyện được năm thức đã tung hoành Nam Vực, hoành hành không sợ. Nếu tu luyện đủ chín thức, cả Huyền Hoàng Giới sẽ không có đối thủ. Ngươi còn trẻ mà đã tu luyện được năm thức, với thiên phú kiếm đạo này có lẽ không thua kém tổ sư là bao”. “Nhưng ta hơi khó hiểu, tại sao lão các chủ và Thập Tam gia không đưa Lăng Tiêu Kiếm Quyết cho ngươi nhỉ? Kiếm quyết này cũng không yếu, đủ để xứng với Bá Kiếm, nếu ngươi cần thì hôm nay ta sẽ đưa cho ngươi luôn”. Trưởng lão thủ các nói tiếp. Hiện tại Mai hộ pháp đang bế quan, ông ấy có thể tự quyết định mọi việc ở điện Huyền Võ. Chủ yếu vì Quần Long thịnh yến sắp diễn ra, một số quy định có thể tạm thời không tuân thủ, đặc cách sử dụng cho tình huống đặc biệt. Lâm Nhất vội vàng xua tay, lúc trước Thập Tam gia và lão các chủ vừa nhìn đã biết hắn đang giữ những loại kiếm quyết khác, hơn nữa còn có lai lịch rất lớn, đương nhiên sẽ không đưa Lăng Tiêu Kiếm Quyết cho hắn. Nói xong, trưởng lão thủ các mở hộp đá trên bàn bằng thủ ấn bí ẩn và một giọt tinh huyết. “Đây chính là cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ, tên là Đằng Vân Quyết. Ngươi không tu luyện thân pháp khác cũng không hẳn là chuyện xấu, dù sao Thất Huyền bộ cũng được biến ra từ mảnh vỡ của Trục Nhật Thần Quyết, bây giờ ngươi tu luyện Đằng Vân Quyết cũng coi như là kế thừa một mạch. Nếu sau này có cơ duyên, nói không chừng có thể bù đắp cho Trục Nhật Thần Quyết thì sẽ khó lường lắm đấy, có thể so sánh với đại vu thượng cổ, lấy thân truy nhật!” Trưởng lão thủ các cười giới thiệu, sau đó lấy ngọc giản của Đằng Vân Quyết ra đưa cho Lâm Nhất. Đây chính là cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ ư?
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trưởng lão thủ các nhẹ giọng giới thiệu. Một loại kiếm pháp, một loại kiếm quyết và một loại thân pháp, có lẽ đây là nội tình lớn nhất của Lăng Tiêu Kiếm Các. Lâm Nhất thầm suy nghĩ, hắn biết uy lực của Bá Kiếm, dù so sánh với tuyệt học của chín đại bá chủ ở cổ vực Nam Hoa cũng không thua kém bao nhiêu. Nếu chỉ xét về kiếm pháp, nói là mạnh nhất Nam Vực cũng không đủ. Dù sao nó cũng được tiền bối Kiếm Vô Danh để lại, mà truyền thừa của tiền bối Kiếm Vô Danh lại là Kiếm Tông. Năm đó Kiếm Tông thống nhất Nam Vực, chín đại bá chủ hiện nay so sánh với Kiếm Tông chỉ như hạt cát trong sa mạc, không có gì có thể so sánh.Lăng Tiêu Kiếm Quyết và cuốn Tử Phủ Thất Huyền bộ được đặt ngang hàng với Bá Kiếm, có lẽ cũng có chỗ hơn người. “Bây giờ ngươi đã tu luyện Bá Kiếm đến thức thứ mấy rồi?” Trưởng lão thủ các nhìn Lâm Nhất, đột nhiên hỏi. “Đệ tử ngu dốt, hiện nay vẫn chưa tu luyện hoàn tất chín thức Bá Kiếm, chỉ mới tu luyện đến thức thứ sáu Huyết Trấn Sơn Hà”. Lâm Nhất cũng không khiêm tốn, xưa nay hắn luôn mắt cao hơn đầu, tự đánh giá ngộ tính của mình không được mấy người có thể so sánh, thiên phú kiếm đạo càng ít có đối thủ, nhưng trong việc tu luyện Bá Kiếm lại chậm chạp khó khăn. Nếu không nhờ thăng cấp lên kiếm ý Thông Linh, lĩnh ngộ Hoành Đoạn Thái A và Huyết Trấn Sơn Hà trong một lần, e rằng bây giờ cũng chỉ có thể nắm giữ bốn thức. Trưởng lão thủ các sờ râu cười bảo: “Ngu dốt? Năm đó tổ sư Kiếm Vô Danh tu luyện được năm thức đã tung hoành Nam Vực, hoành hành không sợ. Nếu tu luyện đủ chín thức, cả Huyền Hoàng Giới sẽ không có đối thủ. Ngươi còn trẻ mà đã tu luyện được năm thức, với thiên phú kiếm đạo này có lẽ không thua kém tổ sư là bao”. “Nhưng ta hơi khó hiểu, tại sao lão các chủ và Thập Tam gia không đưa Lăng Tiêu Kiếm Quyết cho ngươi nhỉ? Kiếm quyết này cũng không yếu, đủ để xứng với Bá Kiếm, nếu ngươi cần thì hôm nay ta sẽ đưa cho ngươi luôn”. Trưởng lão thủ các nói tiếp. Hiện tại Mai hộ pháp đang bế quan, ông ấy có thể tự quyết định mọi việc ở điện Huyền Võ. Chủ yếu vì Quần Long thịnh yến sắp diễn ra, một số quy định có thể tạm thời không tuân thủ, đặc cách sử dụng cho tình huống đặc biệt. Lâm Nhất vội vàng xua tay, lúc trước Thập Tam gia và lão các chủ vừa nhìn đã biết hắn đang giữ những loại kiếm quyết khác, hơn nữa còn có lai lịch rất lớn, đương nhiên sẽ không đưa Lăng Tiêu Kiếm Quyết cho hắn. Nói xong, trưởng lão thủ các mở hộp đá trên bàn bằng thủ ấn bí ẩn và một giọt tinh huyết. “Đây chính là cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ, tên là Đằng Vân Quyết. Ngươi không tu luyện thân pháp khác cũng không hẳn là chuyện xấu, dù sao Thất Huyền bộ cũng được biến ra từ mảnh vỡ của Trục Nhật Thần Quyết, bây giờ ngươi tu luyện Đằng Vân Quyết cũng coi như là kế thừa một mạch. Nếu sau này có cơ duyên, nói không chừng có thể bù đắp cho Trục Nhật Thần Quyết thì sẽ khó lường lắm đấy, có thể so sánh với đại vu thượng cổ, lấy thân truy nhật!” Trưởng lão thủ các cười giới thiệu, sau đó lấy ngọc giản của Đằng Vân Quyết ra đưa cho Lâm Nhất. Đây chính là cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ ư?
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trưởng lão thủ các nhẹ giọng giới thiệu. Một loại kiếm pháp, một loại kiếm quyết và một loại thân pháp, có lẽ đây là nội tình lớn nhất của Lăng Tiêu Kiếm Các. Lâm Nhất thầm suy nghĩ, hắn biết uy lực của Bá Kiếm, dù so sánh với tuyệt học của chín đại bá chủ ở cổ vực Nam Hoa cũng không thua kém bao nhiêu. Nếu chỉ xét về kiếm pháp, nói là mạnh nhất Nam Vực cũng không đủ. Dù sao nó cũng được tiền bối Kiếm Vô Danh để lại, mà truyền thừa của tiền bối Kiếm Vô Danh lại là Kiếm Tông. Năm đó Kiếm Tông thống nhất Nam Vực, chín đại bá chủ hiện nay so sánh với Kiếm Tông chỉ như hạt cát trong sa mạc, không có gì có thể so sánh.Lăng Tiêu Kiếm Quyết và cuốn Tử Phủ Thất Huyền bộ được đặt ngang hàng với Bá Kiếm, có lẽ cũng có chỗ hơn người. “Bây giờ ngươi đã tu luyện Bá Kiếm đến thức thứ mấy rồi?” Trưởng lão thủ các nhìn Lâm Nhất, đột nhiên hỏi. “Đệ tử ngu dốt, hiện nay vẫn chưa tu luyện hoàn tất chín thức Bá Kiếm, chỉ mới tu luyện đến thức thứ sáu Huyết Trấn Sơn Hà”. Lâm Nhất cũng không khiêm tốn, xưa nay hắn luôn mắt cao hơn đầu, tự đánh giá ngộ tính của mình không được mấy người có thể so sánh, thiên phú kiếm đạo càng ít có đối thủ, nhưng trong việc tu luyện Bá Kiếm lại chậm chạp khó khăn. Nếu không nhờ thăng cấp lên kiếm ý Thông Linh, lĩnh ngộ Hoành Đoạn Thái A và Huyết Trấn Sơn Hà trong một lần, e rằng bây giờ cũng chỉ có thể nắm giữ bốn thức. Trưởng lão thủ các sờ râu cười bảo: “Ngu dốt? Năm đó tổ sư Kiếm Vô Danh tu luyện được năm thức đã tung hoành Nam Vực, hoành hành không sợ. Nếu tu luyện đủ chín thức, cả Huyền Hoàng Giới sẽ không có đối thủ. Ngươi còn trẻ mà đã tu luyện được năm thức, với thiên phú kiếm đạo này có lẽ không thua kém tổ sư là bao”. “Nhưng ta hơi khó hiểu, tại sao lão các chủ và Thập Tam gia không đưa Lăng Tiêu Kiếm Quyết cho ngươi nhỉ? Kiếm quyết này cũng không yếu, đủ để xứng với Bá Kiếm, nếu ngươi cần thì hôm nay ta sẽ đưa cho ngươi luôn”. Trưởng lão thủ các nói tiếp. Hiện tại Mai hộ pháp đang bế quan, ông ấy có thể tự quyết định mọi việc ở điện Huyền Võ. Chủ yếu vì Quần Long thịnh yến sắp diễn ra, một số quy định có thể tạm thời không tuân thủ, đặc cách sử dụng cho tình huống đặc biệt. Lâm Nhất vội vàng xua tay, lúc trước Thập Tam gia và lão các chủ vừa nhìn đã biết hắn đang giữ những loại kiếm quyết khác, hơn nữa còn có lai lịch rất lớn, đương nhiên sẽ không đưa Lăng Tiêu Kiếm Quyết cho hắn. Nói xong, trưởng lão thủ các mở hộp đá trên bàn bằng thủ ấn bí ẩn và một giọt tinh huyết. “Đây chính là cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ, tên là Đằng Vân Quyết. Ngươi không tu luyện thân pháp khác cũng không hẳn là chuyện xấu, dù sao Thất Huyền bộ cũng được biến ra từ mảnh vỡ của Trục Nhật Thần Quyết, bây giờ ngươi tu luyện Đằng Vân Quyết cũng coi như là kế thừa một mạch. Nếu sau này có cơ duyên, nói không chừng có thể bù đắp cho Trục Nhật Thần Quyết thì sẽ khó lường lắm đấy, có thể so sánh với đại vu thượng cổ, lấy thân truy nhật!” Trưởng lão thủ các cười giới thiệu, sau đó lấy ngọc giản của Đằng Vân Quyết ra đưa cho Lâm Nhất. Đây chính là cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ ư?