“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2888

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên đài Thăng Long có hàn mang và huyết quang dao động, hai bóng người lập tức trở nên mờ ảo, sau đó đánh ra mấy chục quyền.  Thiên Băng Quyền là quyền mang có sức bộc phá chậm rất mạnh, hàn mang sẽ im hơi lặng tiếng xâm nhập vào trong cơ thể của đối thủ, ăn mòn nó, cuối cùng sẽ chiếm được lợi thế to lớn. Nhưng vừa khoé quyền mang huyết sát của Ô Tiếu Thiên cũng thế, sát khí sẽ ngấm vào trong cơ thể của đối thủ khi giao thủ, nếu chân nguyên không đủ cô đọng thì rất khó ứng phó, càng về sau sẽ càng khó dây dưa.  Thời gian dần trôi, Thiên Băng Quyền của Phương Hàn Lạc ngày càng trở nên mạnh mẽ, lực đấm hào hùng, giống như những ngọn núi băng không ngừng mọc lên.  “Người này còn nhỏ sao lại có căn cơ sâu như thế, không phải vừa thăng lên Bán Bộ Thiên Phách chưa bao lâu sao?”  Sắc mặt Ô Tiếu Thiên rất nặng nề, giao chiến với hắn gần mấy trăm quyền, chân nguyên của đối phương chẳng những không yếu đi, mà hàn mang đáng sợ trong quyền mang lại ngày càng lạnh lẽo, khiến hành động của hắn cũng trở nên cứng đờ.  Mà quyền mang của hắn đánh lên người đối phương lại như bùn vào biển khơi, hoàn toàn không có tác dụng uy hiếp đối thủ.  “Ha ha, tiếp tục đây!”  Phương Hàn Lạc lại đánh tới, rất nhiều núi băng không ngừng nổ tung, hội tụ thành sông băng cuộn trào, nương theo quyền mang như thác đổ xuống.  Bốp!  Sắc mặt Ô Tiếu Thiên hơi thay đổi, dưới một quyền nghiêm trọng này, hắn bị đánh bay cả trăm mét. Không ngờ trong lúc quyền mang giao nhau lại bị thua, thật sự không thể tin được.  Trong dị tượng hỗn loạn trên đài Thăng Long, Ô Tiếu Thiên vốn đang rất mờ ảo bị cú đấm này làm xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.  Xung quanh lập tức vang lên tiếng hô hoán, không ngờ trong trận chiến kịch liệt như thế, Phương Hàn Lạc lại chiếm được lợi thế.  Đây không giống phong cách chiến đấu của hắn ta trước đây cho lắm, lúc trước hắn ta đều liều mạng đến khi vết thương chồng chất mới thắng được đối phương. Mới bắt đầu giao thủ đã chiếm được lợi thế to lớn là chuyện trước giờ chưa từng có.  “Cửu Long Chiến Thiên!”  Trong mắt Ô Tiếu Thiên gõ vẻ ngạc nhiên, sau đó nổi giận, không thể kéo dài được nữa, tiểu tử này thật sự hơi kỳ lạ.  Ầm!  Lá bài tẩy khi giao thủ với Khương Tử Diệp trước đó lại xuất hiện trước mắt mọi người một lần nữa, nhưng lần này cũng không phải chín con Huyết Mãng. Chín con giao long mới hình thành bay lượn trên người Ô Tiếu Thiên, từ mãng xà biến thành giao long, rõ ràng đã mạnh hơn rất nhiều, dù chỉ là mới hình thành nhưng cũng đáng sợ hơn Huyết Mãng nhiều.  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên đài Thăng Long có hàn mang và huyết quang dao động, hai bóng người lập tức trở nên mờ ảo, sau đó đánh ra mấy chục quyền.  Thiên Băng Quyền là quyền mang có sức bộc phá chậm rất mạnh, hàn mang sẽ im hơi lặng tiếng xâm nhập vào trong cơ thể của đối thủ, ăn mòn nó, cuối cùng sẽ chiếm được lợi thế to lớn. Nhưng vừa khoé quyền mang huyết sát của Ô Tiếu Thiên cũng thế, sát khí sẽ ngấm vào trong cơ thể của đối thủ khi giao thủ, nếu chân nguyên không đủ cô đọng thì rất khó ứng phó, càng về sau sẽ càng khó dây dưa.  Thời gian dần trôi, Thiên Băng Quyền của Phương Hàn Lạc ngày càng trở nên mạnh mẽ, lực đấm hào hùng, giống như những ngọn núi băng không ngừng mọc lên.  “Người này còn nhỏ sao lại có căn cơ sâu như thế, không phải vừa thăng lên Bán Bộ Thiên Phách chưa bao lâu sao?”  Sắc mặt Ô Tiếu Thiên rất nặng nề, giao chiến với hắn gần mấy trăm quyền, chân nguyên của đối phương chẳng những không yếu đi, mà hàn mang đáng sợ trong quyền mang lại ngày càng lạnh lẽo, khiến hành động của hắn cũng trở nên cứng đờ.  Mà quyền mang của hắn đánh lên người đối phương lại như bùn vào biển khơi, hoàn toàn không có tác dụng uy hiếp đối thủ.  “Ha ha, tiếp tục đây!”  Phương Hàn Lạc lại đánh tới, rất nhiều núi băng không ngừng nổ tung, hội tụ thành sông băng cuộn trào, nương theo quyền mang như thác đổ xuống.  Bốp!  Sắc mặt Ô Tiếu Thiên hơi thay đổi, dưới một quyền nghiêm trọng này, hắn bị đánh bay cả trăm mét. Không ngờ trong lúc quyền mang giao nhau lại bị thua, thật sự không thể tin được.  Trong dị tượng hỗn loạn trên đài Thăng Long, Ô Tiếu Thiên vốn đang rất mờ ảo bị cú đấm này làm xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.  Xung quanh lập tức vang lên tiếng hô hoán, không ngờ trong trận chiến kịch liệt như thế, Phương Hàn Lạc lại chiếm được lợi thế.  Đây không giống phong cách chiến đấu của hắn ta trước đây cho lắm, lúc trước hắn ta đều liều mạng đến khi vết thương chồng chất mới thắng được đối phương. Mới bắt đầu giao thủ đã chiếm được lợi thế to lớn là chuyện trước giờ chưa từng có.  “Cửu Long Chiến Thiên!”  Trong mắt Ô Tiếu Thiên gõ vẻ ngạc nhiên, sau đó nổi giận, không thể kéo dài được nữa, tiểu tử này thật sự hơi kỳ lạ.  Ầm!  Lá bài tẩy khi giao thủ với Khương Tử Diệp trước đó lại xuất hiện trước mắt mọi người một lần nữa, nhưng lần này cũng không phải chín con Huyết Mãng. Chín con giao long mới hình thành bay lượn trên người Ô Tiếu Thiên, từ mãng xà biến thành giao long, rõ ràng đã mạnh hơn rất nhiều, dù chỉ là mới hình thành nhưng cũng đáng sợ hơn Huyết Mãng nhiều.  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên đài Thăng Long có hàn mang và huyết quang dao động, hai bóng người lập tức trở nên mờ ảo, sau đó đánh ra mấy chục quyền.  Thiên Băng Quyền là quyền mang có sức bộc phá chậm rất mạnh, hàn mang sẽ im hơi lặng tiếng xâm nhập vào trong cơ thể của đối thủ, ăn mòn nó, cuối cùng sẽ chiếm được lợi thế to lớn. Nhưng vừa khoé quyền mang huyết sát của Ô Tiếu Thiên cũng thế, sát khí sẽ ngấm vào trong cơ thể của đối thủ khi giao thủ, nếu chân nguyên không đủ cô đọng thì rất khó ứng phó, càng về sau sẽ càng khó dây dưa.  Thời gian dần trôi, Thiên Băng Quyền của Phương Hàn Lạc ngày càng trở nên mạnh mẽ, lực đấm hào hùng, giống như những ngọn núi băng không ngừng mọc lên.  “Người này còn nhỏ sao lại có căn cơ sâu như thế, không phải vừa thăng lên Bán Bộ Thiên Phách chưa bao lâu sao?”  Sắc mặt Ô Tiếu Thiên rất nặng nề, giao chiến với hắn gần mấy trăm quyền, chân nguyên của đối phương chẳng những không yếu đi, mà hàn mang đáng sợ trong quyền mang lại ngày càng lạnh lẽo, khiến hành động của hắn cũng trở nên cứng đờ.  Mà quyền mang của hắn đánh lên người đối phương lại như bùn vào biển khơi, hoàn toàn không có tác dụng uy hiếp đối thủ.  “Ha ha, tiếp tục đây!”  Phương Hàn Lạc lại đánh tới, rất nhiều núi băng không ngừng nổ tung, hội tụ thành sông băng cuộn trào, nương theo quyền mang như thác đổ xuống.  Bốp!  Sắc mặt Ô Tiếu Thiên hơi thay đổi, dưới một quyền nghiêm trọng này, hắn bị đánh bay cả trăm mét. Không ngờ trong lúc quyền mang giao nhau lại bị thua, thật sự không thể tin được.  Trong dị tượng hỗn loạn trên đài Thăng Long, Ô Tiếu Thiên vốn đang rất mờ ảo bị cú đấm này làm xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.  Xung quanh lập tức vang lên tiếng hô hoán, không ngờ trong trận chiến kịch liệt như thế, Phương Hàn Lạc lại chiếm được lợi thế.  Đây không giống phong cách chiến đấu của hắn ta trước đây cho lắm, lúc trước hắn ta đều liều mạng đến khi vết thương chồng chất mới thắng được đối phương. Mới bắt đầu giao thủ đã chiếm được lợi thế to lớn là chuyện trước giờ chưa từng có.  “Cửu Long Chiến Thiên!”  Trong mắt Ô Tiếu Thiên gõ vẻ ngạc nhiên, sau đó nổi giận, không thể kéo dài được nữa, tiểu tử này thật sự hơi kỳ lạ.  Ầm!  Lá bài tẩy khi giao thủ với Khương Tử Diệp trước đó lại xuất hiện trước mắt mọi người một lần nữa, nhưng lần này cũng không phải chín con Huyết Mãng. Chín con giao long mới hình thành bay lượn trên người Ô Tiếu Thiên, từ mãng xà biến thành giao long, rõ ràng đã mạnh hơn rất nhiều, dù chỉ là mới hình thành nhưng cũng đáng sợ hơn Huyết Mãng nhiều.  

Chương 2888