“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3236
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Bất giác, trong đầu Lâm Nhất lóe lên ba chữ này, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, hô hấp cũng trở nên dồn dập. Lâm Nhất chỉ nghe Phương Thiếu Vũ đề cập đôi điều về đan Tinh Thần, đó là đan Tinh Nguyên do cao thủ cấp Tinh Quân khủng bố cô đọng trên Thiên Lộ. Mấy người Lâm Nhất cô đọng đan Tinh Nguyên khá đơn giản và thô ráp, chỉ dùng lực tinh nguyên ẩn chứa trong khoảng không gian này tiến hành ngưng kết lại. Nhưng cao thủ Tinh Quân chân chính có thể trực tiếp hấp thu sức mạnh Tinh Thần trong ngôi sao, sự chênh lệch đó là không thể so sánh được. Lại nói, mấy người Lâm Nhất cắn nuốt đan Tinh Nguyên thì vẫn phải luyện hóa thành chân nguyên của mình, không cách nào vận dụng tinh nguyên trực tiếp được. Cao thủ Tinh Quân tuy không ở trên Thiên Lộ nhưng lại có thể cô đọng đan Tinh Nguyên bất kỳ lúc nào. Tuy nhiên, muốn luyện chế đan Tinh Thần thì độ khó lại khá lớn, chỉ khi ở trên Thiên Lộ mới dễ dàng hơn đôi chút. Muốn luyện hóa đan Tinh Thần, cao thủ Tinh Quân cần trực tiếp hấp thu sức mạnh Tinh Thần trong ngôi sao, sau đó dùng ngọn lửa Tinh Diệu không ngừng rèn luyện. Tại đại thế Côn Luân, muốn động đến ngọn lửa Tinh Diệu e là còn lâu mới nhẹ nhàng như ở trên Thiên Lộ. Ở thời kỳ hoàng kim thịnh thế thượng cổ, khi còn chưa tan vỡ, Thiên Lộ cũng không chia ra làm chín nhánh. Khi đó, các bậc đại năng Côn Luân muốn luyện hóa đan Tinh Thần khá là dễ dàng, dù sao thì bất kỳ lúc nào cũng có thể bước chân lên Thiên Lộ. Nhưng khi thịnh thế sụp đổ, Thiên Lộ chia ra làm chín nhánh, một phần lớn bị phong bế thì từ đó về sau, muốn luyện hóa đan Tinh Thần là việc cực kỳ khó khăn, chỉ có thể lấy lui làm tiến, dùng khí tinh nguyên cô đọng thành đan Tinh Nguyên mà thôi. “Đan Tinh Thần, vậy mà lại là đan Tinh Thần”. Sắc mặt Lâm Nhất không ngừng thay đổi, theo như lời của Phương Thiếu Vũ thì thứ đồ chơi này cực kỳ hiếm thấy trên Thiên Lộ. Mỗi khi được đào lên từ di tích, thứ này đều dẫn đến sự tranh đoạt từ khắp các nơi, chém giết vô cùng thảm thiết, có thể nói là vô cùng trân quý. Một viên đan Tinh Thần có thể sánh với khí tinh nguyên ẩn chứa trong vạn viên đan Tinh Nguyên. Nhưng hiển nhiên, giá trị thật sự của nó thì không cách nào so sánh được, ngươi có thể dễ dàng có được vạn viên, thậm chí trăm vạn viên đan Tinh Nguyên, nhưng muốn có được một viên đan Tinh Thần thì đó là chuyện chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Vèo! Lâm Nhất duỗi tay, hút mạnh, chộp lấy một viên đan Tinh Thần đang rực cháy, hắn có thể cảm giác được khí tinh nguyên hùng hậu thiêu đốt trong đó. Thình thịch! Trái tim của hắn lạc mất một nhịp, rồi bắt đầu nảy thật mạnh. “Thật sự quá thuần túy, quá thuần túy… đan Tinh Nguyên do ta cô đọng trước đó quá mức thô ráp, so với thứ này thì chẳng khác gì một viên đất, hoàn toàn không thể so sánh được. Dù dùng mười vạn viên đan Tinh Nguyên để đổi lấy một viên đan Tinh Thần này thì ta cũng không động lòng, bởi lẽ chúng vốn không phải cùng một cấp bậc”. Lâm Nhất cố lấy lại bình tĩnh, nhanh tay thả đan Tinh Thần vào rương, hắn phát hiện chỉ một thoáng như vậy mà viên đan dược trong tay đã xói mòn gần 1% khí tinh nguyên. Những viên đan… Tinh Thần này ẩn chứa lực lượng tinh nguyên quá hùng hậu, thời thời khắc khắc đều đang thiêu đốt. Khó trách phải dùng linh phù để phong ấn, nếu như đặt trong túi trữ vật, không bao lâu sau toàn bộ sẽ bị xói mòn, hóa thành đan Tinh Nguyên bình thường.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Bất giác, trong đầu Lâm Nhất lóe lên ba chữ này, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, hô hấp cũng trở nên dồn dập. Lâm Nhất chỉ nghe Phương Thiếu Vũ đề cập đôi điều về đan Tinh Thần, đó là đan Tinh Nguyên do cao thủ cấp Tinh Quân khủng bố cô đọng trên Thiên Lộ. Mấy người Lâm Nhất cô đọng đan Tinh Nguyên khá đơn giản và thô ráp, chỉ dùng lực tinh nguyên ẩn chứa trong khoảng không gian này tiến hành ngưng kết lại. Nhưng cao thủ Tinh Quân chân chính có thể trực tiếp hấp thu sức mạnh Tinh Thần trong ngôi sao, sự chênh lệch đó là không thể so sánh được. Lại nói, mấy người Lâm Nhất cắn nuốt đan Tinh Nguyên thì vẫn phải luyện hóa thành chân nguyên của mình, không cách nào vận dụng tinh nguyên trực tiếp được. Cao thủ Tinh Quân tuy không ở trên Thiên Lộ nhưng lại có thể cô đọng đan Tinh Nguyên bất kỳ lúc nào. Tuy nhiên, muốn luyện chế đan Tinh Thần thì độ khó lại khá lớn, chỉ khi ở trên Thiên Lộ mới dễ dàng hơn đôi chút. Muốn luyện hóa đan Tinh Thần, cao thủ Tinh Quân cần trực tiếp hấp thu sức mạnh Tinh Thần trong ngôi sao, sau đó dùng ngọn lửa Tinh Diệu không ngừng rèn luyện. Tại đại thế Côn Luân, muốn động đến ngọn lửa Tinh Diệu e là còn lâu mới nhẹ nhàng như ở trên Thiên Lộ. Ở thời kỳ hoàng kim thịnh thế thượng cổ, khi còn chưa tan vỡ, Thiên Lộ cũng không chia ra làm chín nhánh. Khi đó, các bậc đại năng Côn Luân muốn luyện hóa đan Tinh Thần khá là dễ dàng, dù sao thì bất kỳ lúc nào cũng có thể bước chân lên Thiên Lộ. Nhưng khi thịnh thế sụp đổ, Thiên Lộ chia ra làm chín nhánh, một phần lớn bị phong bế thì từ đó về sau, muốn luyện hóa đan Tinh Thần là việc cực kỳ khó khăn, chỉ có thể lấy lui làm tiến, dùng khí tinh nguyên cô đọng thành đan Tinh Nguyên mà thôi. “Đan Tinh Thần, vậy mà lại là đan Tinh Thần”. Sắc mặt Lâm Nhất không ngừng thay đổi, theo như lời của Phương Thiếu Vũ thì thứ đồ chơi này cực kỳ hiếm thấy trên Thiên Lộ. Mỗi khi được đào lên từ di tích, thứ này đều dẫn đến sự tranh đoạt từ khắp các nơi, chém giết vô cùng thảm thiết, có thể nói là vô cùng trân quý. Một viên đan Tinh Thần có thể sánh với khí tinh nguyên ẩn chứa trong vạn viên đan Tinh Nguyên. Nhưng hiển nhiên, giá trị thật sự của nó thì không cách nào so sánh được, ngươi có thể dễ dàng có được vạn viên, thậm chí trăm vạn viên đan Tinh Nguyên, nhưng muốn có được một viên đan Tinh Thần thì đó là chuyện chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Vèo! Lâm Nhất duỗi tay, hút mạnh, chộp lấy một viên đan Tinh Thần đang rực cháy, hắn có thể cảm giác được khí tinh nguyên hùng hậu thiêu đốt trong đó. Thình thịch! Trái tim của hắn lạc mất một nhịp, rồi bắt đầu nảy thật mạnh. “Thật sự quá thuần túy, quá thuần túy… đan Tinh Nguyên do ta cô đọng trước đó quá mức thô ráp, so với thứ này thì chẳng khác gì một viên đất, hoàn toàn không thể so sánh được. Dù dùng mười vạn viên đan Tinh Nguyên để đổi lấy một viên đan Tinh Thần này thì ta cũng không động lòng, bởi lẽ chúng vốn không phải cùng một cấp bậc”. Lâm Nhất cố lấy lại bình tĩnh, nhanh tay thả đan Tinh Thần vào rương, hắn phát hiện chỉ một thoáng như vậy mà viên đan dược trong tay đã xói mòn gần 1% khí tinh nguyên. Những viên đan… Tinh Thần này ẩn chứa lực lượng tinh nguyên quá hùng hậu, thời thời khắc khắc đều đang thiêu đốt. Khó trách phải dùng linh phù để phong ấn, nếu như đặt trong túi trữ vật, không bao lâu sau toàn bộ sẽ bị xói mòn, hóa thành đan Tinh Nguyên bình thường.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Bất giác, trong đầu Lâm Nhất lóe lên ba chữ này, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, hô hấp cũng trở nên dồn dập. Lâm Nhất chỉ nghe Phương Thiếu Vũ đề cập đôi điều về đan Tinh Thần, đó là đan Tinh Nguyên do cao thủ cấp Tinh Quân khủng bố cô đọng trên Thiên Lộ. Mấy người Lâm Nhất cô đọng đan Tinh Nguyên khá đơn giản và thô ráp, chỉ dùng lực tinh nguyên ẩn chứa trong khoảng không gian này tiến hành ngưng kết lại. Nhưng cao thủ Tinh Quân chân chính có thể trực tiếp hấp thu sức mạnh Tinh Thần trong ngôi sao, sự chênh lệch đó là không thể so sánh được. Lại nói, mấy người Lâm Nhất cắn nuốt đan Tinh Nguyên thì vẫn phải luyện hóa thành chân nguyên của mình, không cách nào vận dụng tinh nguyên trực tiếp được. Cao thủ Tinh Quân tuy không ở trên Thiên Lộ nhưng lại có thể cô đọng đan Tinh Nguyên bất kỳ lúc nào. Tuy nhiên, muốn luyện chế đan Tinh Thần thì độ khó lại khá lớn, chỉ khi ở trên Thiên Lộ mới dễ dàng hơn đôi chút. Muốn luyện hóa đan Tinh Thần, cao thủ Tinh Quân cần trực tiếp hấp thu sức mạnh Tinh Thần trong ngôi sao, sau đó dùng ngọn lửa Tinh Diệu không ngừng rèn luyện. Tại đại thế Côn Luân, muốn động đến ngọn lửa Tinh Diệu e là còn lâu mới nhẹ nhàng như ở trên Thiên Lộ. Ở thời kỳ hoàng kim thịnh thế thượng cổ, khi còn chưa tan vỡ, Thiên Lộ cũng không chia ra làm chín nhánh. Khi đó, các bậc đại năng Côn Luân muốn luyện hóa đan Tinh Thần khá là dễ dàng, dù sao thì bất kỳ lúc nào cũng có thể bước chân lên Thiên Lộ. Nhưng khi thịnh thế sụp đổ, Thiên Lộ chia ra làm chín nhánh, một phần lớn bị phong bế thì từ đó về sau, muốn luyện hóa đan Tinh Thần là việc cực kỳ khó khăn, chỉ có thể lấy lui làm tiến, dùng khí tinh nguyên cô đọng thành đan Tinh Nguyên mà thôi. “Đan Tinh Thần, vậy mà lại là đan Tinh Thần”. Sắc mặt Lâm Nhất không ngừng thay đổi, theo như lời của Phương Thiếu Vũ thì thứ đồ chơi này cực kỳ hiếm thấy trên Thiên Lộ. Mỗi khi được đào lên từ di tích, thứ này đều dẫn đến sự tranh đoạt từ khắp các nơi, chém giết vô cùng thảm thiết, có thể nói là vô cùng trân quý. Một viên đan Tinh Thần có thể sánh với khí tinh nguyên ẩn chứa trong vạn viên đan Tinh Nguyên. Nhưng hiển nhiên, giá trị thật sự của nó thì không cách nào so sánh được, ngươi có thể dễ dàng có được vạn viên, thậm chí trăm vạn viên đan Tinh Nguyên, nhưng muốn có được một viên đan Tinh Thần thì đó là chuyện chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Vèo! Lâm Nhất duỗi tay, hút mạnh, chộp lấy một viên đan Tinh Thần đang rực cháy, hắn có thể cảm giác được khí tinh nguyên hùng hậu thiêu đốt trong đó. Thình thịch! Trái tim của hắn lạc mất một nhịp, rồi bắt đầu nảy thật mạnh. “Thật sự quá thuần túy, quá thuần túy… đan Tinh Nguyên do ta cô đọng trước đó quá mức thô ráp, so với thứ này thì chẳng khác gì một viên đất, hoàn toàn không thể so sánh được. Dù dùng mười vạn viên đan Tinh Nguyên để đổi lấy một viên đan Tinh Thần này thì ta cũng không động lòng, bởi lẽ chúng vốn không phải cùng một cấp bậc”. Lâm Nhất cố lấy lại bình tĩnh, nhanh tay thả đan Tinh Thần vào rương, hắn phát hiện chỉ một thoáng như vậy mà viên đan dược trong tay đã xói mòn gần 1% khí tinh nguyên. Những viên đan… Tinh Thần này ẩn chứa lực lượng tinh nguyên quá hùng hậu, thời thời khắc khắc đều đang thiêu đốt. Khó trách phải dùng linh phù để phong ấn, nếu như đặt trong túi trữ vật, không bao lâu sau toàn bộ sẽ bị xói mòn, hóa thành đan Tinh Nguyên bình thường.