Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.

Chương 699: Phù vân thành

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Sau khi rời khỏi Thiên Tiêu Tông tròn một tháng, cuối cùng thì đoàn người cũng đã đặt chân đến vùng trung lập của Thông Huyền Đại Lục. Cái gọi là vùng trung lập nghĩa là trong khu vực này, có sự tồn tại của cả ba tộc Nhân, Yêu, Ma. Đây là cảnh tượng không thể thấy ở những nơi khác. Mà trên đường đến đây, Dương Khai phát hiện một cỗ năng lượng không bình thường đang lưu thảng trong không khí. Nơi này có dấu vết của ma khí mà hắn khá thân thuộc, còn có một kiểu mờ ám khó hiểu khác, hẳn là yêu khí. Cường giả nhân loại không thể hấp thụ những ma khí và yêu khí này, nhưng lại là dinh dưỡng cần thiết để cường đại tự thân của Ma tộc và Yêu tộc. Vào đây, đám người Thương Viêm càng thêm cảnh giác. Vùng trung lập càng hỗn loạn hơn bất kỳ nơi nào, không cẩn thận một chút thôi là vạn kiếp bất phục. Lại đi về phía trước thêm mấy ngày, cuối cùng thì mọi người đã nhìn thấy một ngọn núi nguy nga khổng lồ, cao tựa mây xanh. Cách ngọn núi đó mấy chục dặm có một thành trì. Đó chính là đích đến của mọi người. Phù Vân Thành! Bước chân dẫn đường của Thương Viêm nhanh hơn rất nhiều. Nửa ngày sau, mọi người đã đến Phù Vân Thành. Sau khi nộp đủ tinh thạch, mọi người đều vào trong thành. Dương Khai rõ ràng cảm nhận được đám người Thương Viêm đều buông lỏng cảnh giác. Đỗ lão mỉm cười nói: - Vào trong thành rồi thì sẽ không có nguy hiểm gì quá lớn. Phù Vân Thành là quản hạt chung của ba tộc Nhân Yêu Ma, Thành chủ do một vị cường giả Nhập Thánh Cảnh đảm nhiệm, ai đến đây đều không dám quá càn rỡ. - Vậy Thành chủ này là của tộc nào? Dương Khai ngạc nhiên hỏi. - Lão phu không rõ lắm, cứ ba năm thì Phù Vân Thành lại đổi Thành chủ một lần, cường giả tam tộc Nhân Yêu Ma thông qua hình thức lôi đài chiến để quyết định quyền Thành chủ. Chính vì dùng phương thức như vậy nên mới có thể bảo đảm sự an ninh của tòa thành trì này. Nếu để nhất tộc nào đó nắm quyền từ đầu đến cuối thì chắc chắn không còn chốn dung thân cho hai tộc kia từ lâu rồi. Thương Viêm mỉm cười, tiếp lời: - Theo như ta được biết thì Thành chủ bây giờ do một vị cường giả của Ma tộc đảm nhiệm. Yên tâm đi, việc liên quan đến sự ổn định của tam tộc, y sẽ không làm xằng bậy đâu. Nếu vùng trung lập đại loạn thì cả đại lục sẽ loạn mất. - Lão hủ và Mễ Na sẽ đi đến Hiệp hội đan sư ở đây, Thương Viêm các ngươi thì sao? Đỗ lão hỏi, - Có muốn cùng đi với chúng ta không? - Bọn ta thì miễn đi. Thương Viêm lắc lắc đầu. Luyện đan sư đều là đám người kiêu ngạo. Không quan tâm họ có phải là người của Thiên Tiêu Tông hay không, vào Hiệp hội đan sư chỉ e là sẽ bị xem thường. Với tính khí của Thương Viêm, không chừng có thể cãi nhau với Hiệp hội đan sư, đến lúc đó lại khiến Đỗ lão khó xử. Nhìn Dương Khai, Thương Viêm nói: - Tiểu sư điệt, nếu ngươi muốn đi thì có thể đi cùng Đỗ lão. Đến lúc đó ta sẽ đến tìm ngươi. Mễ Na cũng nói: - Đúng đó đúng đó. Ngươi là luyện đan sư, đi chung với bọn ta sẽ không sao đâu. Rõ ràng là nàng rất muốn đi cùng Dương Khai, tiếp tục học luyện đan chi thuật từ chỗ hắn. - Tiểu nha đầu thẳng thắn như vậy, có phải là đã thích tiểu sư điệt nhà ta rồi không? Phi Vũ hé môi cười, trêu ghẹo. Mễ Na đỏ mặt: - Ngươi đừng nói bậy, ta không thèm thích cái tên khốn kiếp này đâu. Dương Khai ngạc nhiên bật cười, lắc đầu nói: - Không được, ta nên đi cùng các vị sư thúc. Đỗ lão khẽ gật đầu: - Vậy lão hủ cũng không ép ngươi. Dương tiểu hữu, ngươi qua đây. Nói rồi khẽ vẫy tay. Dương Khai nghi hoặc, bước tới: - Đỗ lão có gì dặn dò? Đỗ lão mỉm cười, đưa tay nhét cho hắn một hộp kính: - Đây là thứ ta có được từ lâu. Lần này chắc ngươi dùng tới. Ừ, tốt nhất là mau chóng dùng nó. - Thứ gì vậy?

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Sau khi rời khỏi Thiên Tiêu Tông tròn một tháng, cuối cùng thì đoàn người cũng đã đặt chân đến vùng trung lập của Thông Huyền Đại Lục. Cái gọi là vùng trung lập nghĩa là trong khu vực này, có sự tồn tại của cả ba tộc Nhân, Yêu, Ma. Đây là cảnh tượng không thể thấy ở những nơi khác. Mà trên đường đến đây, Dương Khai phát hiện một cỗ năng lượng không bình thường đang lưu thảng trong không khí. Nơi này có dấu vết của ma khí mà hắn khá thân thuộc, còn có một kiểu mờ ám khó hiểu khác, hẳn là yêu khí. Cường giả nhân loại không thể hấp thụ những ma khí và yêu khí này, nhưng lại là dinh dưỡng cần thiết để cường đại tự thân của Ma tộc và Yêu tộc. Vào đây, đám người Thương Viêm càng thêm cảnh giác. Vùng trung lập càng hỗn loạn hơn bất kỳ nơi nào, không cẩn thận một chút thôi là vạn kiếp bất phục. Lại đi về phía trước thêm mấy ngày, cuối cùng thì mọi người đã nhìn thấy một ngọn núi nguy nga khổng lồ, cao tựa mây xanh. Cách ngọn núi đó mấy chục dặm có một thành trì. Đó chính là đích đến của mọi người. Phù Vân Thành! Bước chân dẫn đường của Thương Viêm nhanh hơn rất nhiều. Nửa ngày sau, mọi người đã đến Phù Vân Thành. Sau khi nộp đủ tinh thạch, mọi người đều vào trong thành. Dương Khai rõ ràng cảm nhận được đám người Thương Viêm đều buông lỏng cảnh giác. Đỗ lão mỉm cười nói: - Vào trong thành rồi thì sẽ không có nguy hiểm gì quá lớn. Phù Vân Thành là quản hạt chung của ba tộc Nhân Yêu Ma, Thành chủ do một vị cường giả Nhập Thánh Cảnh đảm nhiệm, ai đến đây đều không dám quá càn rỡ. - Vậy Thành chủ này là của tộc nào? Dương Khai ngạc nhiên hỏi. - Lão phu không rõ lắm, cứ ba năm thì Phù Vân Thành lại đổi Thành chủ một lần, cường giả tam tộc Nhân Yêu Ma thông qua hình thức lôi đài chiến để quyết định quyền Thành chủ. Chính vì dùng phương thức như vậy nên mới có thể bảo đảm sự an ninh của tòa thành trì này. Nếu để nhất tộc nào đó nắm quyền từ đầu đến cuối thì chắc chắn không còn chốn dung thân cho hai tộc kia từ lâu rồi. Thương Viêm mỉm cười, tiếp lời: - Theo như ta được biết thì Thành chủ bây giờ do một vị cường giả của Ma tộc đảm nhiệm. Yên tâm đi, việc liên quan đến sự ổn định của tam tộc, y sẽ không làm xằng bậy đâu. Nếu vùng trung lập đại loạn thì cả đại lục sẽ loạn mất. - Lão hủ và Mễ Na sẽ đi đến Hiệp hội đan sư ở đây, Thương Viêm các ngươi thì sao? Đỗ lão hỏi, - Có muốn cùng đi với chúng ta không? - Bọn ta thì miễn đi. Thương Viêm lắc lắc đầu. Luyện đan sư đều là đám người kiêu ngạo. Không quan tâm họ có phải là người của Thiên Tiêu Tông hay không, vào Hiệp hội đan sư chỉ e là sẽ bị xem thường. Với tính khí của Thương Viêm, không chừng có thể cãi nhau với Hiệp hội đan sư, đến lúc đó lại khiến Đỗ lão khó xử. Nhìn Dương Khai, Thương Viêm nói: - Tiểu sư điệt, nếu ngươi muốn đi thì có thể đi cùng Đỗ lão. Đến lúc đó ta sẽ đến tìm ngươi. Mễ Na cũng nói: - Đúng đó đúng đó. Ngươi là luyện đan sư, đi chung với bọn ta sẽ không sao đâu. Rõ ràng là nàng rất muốn đi cùng Dương Khai, tiếp tục học luyện đan chi thuật từ chỗ hắn. - Tiểu nha đầu thẳng thắn như vậy, có phải là đã thích tiểu sư điệt nhà ta rồi không? Phi Vũ hé môi cười, trêu ghẹo. Mễ Na đỏ mặt: - Ngươi đừng nói bậy, ta không thèm thích cái tên khốn kiếp này đâu. Dương Khai ngạc nhiên bật cười, lắc đầu nói: - Không được, ta nên đi cùng các vị sư thúc. Đỗ lão khẽ gật đầu: - Vậy lão hủ cũng không ép ngươi. Dương tiểu hữu, ngươi qua đây. Nói rồi khẽ vẫy tay. Dương Khai nghi hoặc, bước tới: - Đỗ lão có gì dặn dò? Đỗ lão mỉm cười, đưa tay nhét cho hắn một hộp kính: - Đây là thứ ta có được từ lâu. Lần này chắc ngươi dùng tới. Ừ, tốt nhất là mau chóng dùng nó. - Thứ gì vậy?

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Sau khi rời khỏi Thiên Tiêu Tông tròn một tháng, cuối cùng thì đoàn người cũng đã đặt chân đến vùng trung lập của Thông Huyền Đại Lục. Cái gọi là vùng trung lập nghĩa là trong khu vực này, có sự tồn tại của cả ba tộc Nhân, Yêu, Ma. Đây là cảnh tượng không thể thấy ở những nơi khác. Mà trên đường đến đây, Dương Khai phát hiện một cỗ năng lượng không bình thường đang lưu thảng trong không khí. Nơi này có dấu vết của ma khí mà hắn khá thân thuộc, còn có một kiểu mờ ám khó hiểu khác, hẳn là yêu khí. Cường giả nhân loại không thể hấp thụ những ma khí và yêu khí này, nhưng lại là dinh dưỡng cần thiết để cường đại tự thân của Ma tộc và Yêu tộc. Vào đây, đám người Thương Viêm càng thêm cảnh giác. Vùng trung lập càng hỗn loạn hơn bất kỳ nơi nào, không cẩn thận một chút thôi là vạn kiếp bất phục. Lại đi về phía trước thêm mấy ngày, cuối cùng thì mọi người đã nhìn thấy một ngọn núi nguy nga khổng lồ, cao tựa mây xanh. Cách ngọn núi đó mấy chục dặm có một thành trì. Đó chính là đích đến của mọi người. Phù Vân Thành! Bước chân dẫn đường của Thương Viêm nhanh hơn rất nhiều. Nửa ngày sau, mọi người đã đến Phù Vân Thành. Sau khi nộp đủ tinh thạch, mọi người đều vào trong thành. Dương Khai rõ ràng cảm nhận được đám người Thương Viêm đều buông lỏng cảnh giác. Đỗ lão mỉm cười nói: - Vào trong thành rồi thì sẽ không có nguy hiểm gì quá lớn. Phù Vân Thành là quản hạt chung của ba tộc Nhân Yêu Ma, Thành chủ do một vị cường giả Nhập Thánh Cảnh đảm nhiệm, ai đến đây đều không dám quá càn rỡ. - Vậy Thành chủ này là của tộc nào? Dương Khai ngạc nhiên hỏi. - Lão phu không rõ lắm, cứ ba năm thì Phù Vân Thành lại đổi Thành chủ một lần, cường giả tam tộc Nhân Yêu Ma thông qua hình thức lôi đài chiến để quyết định quyền Thành chủ. Chính vì dùng phương thức như vậy nên mới có thể bảo đảm sự an ninh của tòa thành trì này. Nếu để nhất tộc nào đó nắm quyền từ đầu đến cuối thì chắc chắn không còn chốn dung thân cho hai tộc kia từ lâu rồi. Thương Viêm mỉm cười, tiếp lời: - Theo như ta được biết thì Thành chủ bây giờ do một vị cường giả của Ma tộc đảm nhiệm. Yên tâm đi, việc liên quan đến sự ổn định của tam tộc, y sẽ không làm xằng bậy đâu. Nếu vùng trung lập đại loạn thì cả đại lục sẽ loạn mất. - Lão hủ và Mễ Na sẽ đi đến Hiệp hội đan sư ở đây, Thương Viêm các ngươi thì sao? Đỗ lão hỏi, - Có muốn cùng đi với chúng ta không? - Bọn ta thì miễn đi. Thương Viêm lắc lắc đầu. Luyện đan sư đều là đám người kiêu ngạo. Không quan tâm họ có phải là người của Thiên Tiêu Tông hay không, vào Hiệp hội đan sư chỉ e là sẽ bị xem thường. Với tính khí của Thương Viêm, không chừng có thể cãi nhau với Hiệp hội đan sư, đến lúc đó lại khiến Đỗ lão khó xử. Nhìn Dương Khai, Thương Viêm nói: - Tiểu sư điệt, nếu ngươi muốn đi thì có thể đi cùng Đỗ lão. Đến lúc đó ta sẽ đến tìm ngươi. Mễ Na cũng nói: - Đúng đó đúng đó. Ngươi là luyện đan sư, đi chung với bọn ta sẽ không sao đâu. Rõ ràng là nàng rất muốn đi cùng Dương Khai, tiếp tục học luyện đan chi thuật từ chỗ hắn. - Tiểu nha đầu thẳng thắn như vậy, có phải là đã thích tiểu sư điệt nhà ta rồi không? Phi Vũ hé môi cười, trêu ghẹo. Mễ Na đỏ mặt: - Ngươi đừng nói bậy, ta không thèm thích cái tên khốn kiếp này đâu. Dương Khai ngạc nhiên bật cười, lắc đầu nói: - Không được, ta nên đi cùng các vị sư thúc. Đỗ lão khẽ gật đầu: - Vậy lão hủ cũng không ép ngươi. Dương tiểu hữu, ngươi qua đây. Nói rồi khẽ vẫy tay. Dương Khai nghi hoặc, bước tới: - Đỗ lão có gì dặn dò? Đỗ lão mỉm cười, đưa tay nhét cho hắn một hộp kính: - Đây là thứ ta có được từ lâu. Lần này chắc ngươi dùng tới. Ừ, tốt nhất là mau chóng dùng nó. - Thứ gì vậy?

Chương 699: Phù vân thành