Côn Luân hư từ rất lâu luôn trôi nổi trên đỉnh đảo hình thành từ ba ngọn núi. Giữa đảo và đỉnh núi được nối liền bởi một cây thang gỗ. Thang gỗ danh là Đăng Thiên, ngày thường rất hiếm khi có người đến, hôm nay lại tụ tập đông đúc, đều là thiếu niên thiếu nữ.
Editor: Mòi ꧁LẠC CẨU TEAM꧂ ______________________________ Sắc trời u ám, gió lạnh cuốn theo mưa phùn không ngừng hắt vào hành lang dài. "Tôn giả!" "Tôn giả!" Ngụy Diên vừa chạy vừa hô, chạy quá vội còn bị trượt chân té.