Lâm Gia và Khương Xá là bạn giường trên giường dưới, bọn họ cùng lớn lên trong một cô nhi viện. Dì quản lý cô nhi viện thấy hai người ở chung tương đối hòa thuận nên cho bọn họ ở cùng nhau. Mùa xuân vừa qua, bên ngoài nhà nhà vui mừng nhưng trong phòng ngủ cô nhi viện lại tối đen. Ngoại trừ Khương…
Quán cà phê Bỉ Ngạn Xanh đột nhiên bị phong tỏa. Hạ Lâm chỉ đến trễ hai phút, bị ngăn ở ngoài cửa nhìn mọi người bên trong rời đi, sau đó toàn bộ cửa thông gió đều hạ xuống, bên trong bị đóng kín hoàn toàn. "Lại có Omega ph*t t*nh, cà phê tôi còn chưa uống hết." Một Beta phàn nàn. Omaga ph*t t*nh…
Hôm nay ánh nắng tươi sáng, thời tiết vừa đẹp, nhưng là Hứa Thịnh vẫn luôn luôn không có biểu tình gì trên mặt giờ đây lại lạnh xuống vài phần. Hứa Thịnh vẫn luôn nhấp môi không nói lời nào, như là tự hỏi cái gì, hoặc là đang cân nhắc lợi hại. Người đối diện cũng không có phát ra tiếng quấy rầy.…
[ Trên đỉnh núi Hà Mộ. Trời mưa rơi tầm tã, nơi mà mới cách đây không lâu còn là Bạch Phong phái- môn phái đứng đầu trong thất đại môn phái của tu chân giới, bấy giờ chỉ là một đống hoang tàn đổ nát. Thiếu niên tóc bạc đứng sừng sững dưới mưa, một thân hắc y tỏa ra sát khí nồng đậm. Khuôn mặt thiếu…
Trường Đại học Thiên Phú của trung tâm thành phố C, một nam sinh đang bị nhóm người áo đen vây quanh: - Mày định khi nào thì trả tiền đây. Đã quá kỳ hạn 3 tháng rồi mà 1 đồng lãi cũng không thấy mày đóng. ( 1 tên áo đen lớn tiếng hỏi) - Xin anh thư cho em vài ngày, e vẫn đang cố xoay ạ (nam sinh…
Sau khi vụ việc kia xảy ra, Đình Sương tựa như một con cá khú để lâu bốc mùi, hoặc là miếng áo lót phơi mãi không khô trên ban công vào mùa mưa. Di động vứt vạ trên sàn nhà bỗng chốc rung lên, đồng thời trên màn hình nhảy ra một tin nhắn. “Anh, anh xin nghỉ mấy ngày để qua chỗ em đi, mấy thằng bạn…
Edit: Thỏ Lúc điện thoại của Giang Biệt Cố vang lên lần thứ 12 thì bầu không khí trong quán bar bỗng trở nên cuồng nhiệt, một thiếu niên nhuộm tóc vàng nương theo ánh đèn tối tăm đến gần hắn, không hề che giấu niềm khao khát thèm thuồng. Giang Biệt Cố dửng dưng đẩy người nọ ra, đang lúc hồi chuông…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Cá ........ "Chính nó." Đàm Nhiên nâng đầu mèo của mình lên, cố gắng ngó người vừa mới đi tới. Nhưng bởi vì quá nhỏ, nhóc cố gắng hết cỡ cũng chỉ có thể nhìn được tới…
Lần đầu tiên Lâm Duật Ngôn đến nơi như thế này. Trong hành lang chật hẹp chất đống các loại đồ lặt vặt, trên mặt tường ố vàng dính vấy mỡ rất dày, bề mặt tường bị ẩm, từng mảng rũ xuống, sắp rơi nhưng không rơi. Đi sâu vào trong, đồ đạc bày ra càng nhiều. Bàn làm việc mất hai cánh cửa nằm ngay giữa…