Lạc Sênh nhìn chằm chằm thúy trướng xuyết hạ lũ tiêu ngân hương cầu xuất thần, cặp kia trong ngày thường nhìn quanh thần bay con ngươi giờ phút này có vẻ hơi ngốc trệ, cũng bởi vậy, bên tai tiểu nha hoàn líu ríu âm thanh càng thêm lớn. "Cô nương, không phải liền là một cái Tô công tử nha, ngài…
" Cô nương, đã đến giữa giờ Tuất rồi. " Tỳ nữ A Man đi vào trong phòng, nhấc màn lụa màu xanh mưa trời treo lên móc giá trên giường, nhẹ giọng gọi thiếu nữ nằm nghiêng trên giường. Lúc này đã là đầu hạ, bên ngoài trời vừa mới hoàn toàn tối xuống, bóng đêm mờ ảo bao phủ khuôn mặt của thiếu nữ, mượn…
Giang Thành cuối thu, năm giờ ba mươi chiều. Mặt trời đã bị mây che khuất từ lúc nào, ánh nắng bị giam giữ trong những tầng mây, cố gắng giãy dụa nhưng chỉ phát ra được chút ánh sáng le lói. Trịnh Thư Ý đang nằm sấp trêи bàn ngủ gà ngủ gật, trêи trán cô đã thấm một lớp mồ hôi mỏng. Tiếng chuông…
Giữa thần phật khắp đất trời này, có một trò cười nổi tiếng khắp ba giới. Tương truyền tám trăm năm trước, đất Trung Nguyên có một quốc gia cổ, tên gọi nước Tiên Lạc. Tiên Lạc cổ quốc, đất rộng của nhiều, dân chúng ấm no. Quốc gia có bốn bảo vật: mỹ nhân như mây, văn chương hoa mỹ, hoàng kim châu…
Gửi đến những người dù đông lạnh vẫn đợi tình yêu Bạn có tin không? Trên đời không có thứ gì là không có mùi hương. Từ những điều vĩ đại như bốn mùa xuân hạ thu đông, đến những điều nhỏ nhặt như hạt bụi nổi trôi trong không khí. Từ con người – loài đứng đầu trong chuỗi sinh vật, đến con kiến bé nhỏ…
Trong một gian phòng u ám, người thiếu niên lười biếng nằm trên giường, miệng thì thầm: - Không ngờ chủ nhân của thân thể này cũng tên Diệp Trần, tướng mạo có ba bốn phần giống ta, không lẽ là đặc biệt chuẩn bị cho ta? Kiếp trước Diệp Trần là sinh viên hệ Vật Lý của một trường đại học danh tiếng,…
Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính…
Lâu lâu mới có được một ngày nghỉ, Ôn Dĩ Phàm quyết định thức khuya để xem phim kinh dị. Bộ phim này cố ý hù doạ người xem bằng những kỹ xảo tiếng động và âm nhạc rùng rợn, nhưng ngược lại không làm cô sợ hãi chút nào. Xem phim kinh dị mà lòng cô bình thản như nước sôi để nguội. Vì có chứng bệnh ám…
Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên…