Ngày xửa ngày xưa có một sát thủ, mắt của hắn rất đen, kiếm của hắn rất lạnh. Hắn là sát thủ đứng đầu bảng, để giết người, hắn học khinh công, ám khí, độc - dược, thậm chí là mị thuật. Hắn học giết người ròng rã suốt mười lăm năm, rốt cuộc cũng được xuất sư, bảo kiếm khai phong (*) , sắc đến không…
Dịch: Lãng Nhân Môn *** Nam Sơn nghiêng đầu, dùng khăn lau mái tóc ướt sũng của mình, vừa lau vừa nói chuyện điện thoại với Tiêu Nhiên ở đầu dây bên kia. Còn chưa được mấy câu thì Tiêu Nhiên đã bảo phải cúp máy. - Ngày mai còn phải đi công tác nên tối nay anh muốn ngủ sớm một chút. Tiêu Nhiên ngáp…
(*)Cây kim ngân (Nhẫn đông) là một cây thuốc quý.Là loại cây mọc leo, thân có thể vươn dài tới 10m hay hơn. Cành lúc còn non màu lục nhạt, có phủ lông mịn. Cành già chuyển màu nâu đỏ nhạt, nhẵn. Lá mọc đối, đôi khi mọc vòng 3 lá một, hình trứng dài. Hoa hình ống xẻ 2 môi, môi lớn lại xẻ thành 3 hay…
Mùa hè năm ấy, Mạch Manh Manh hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp trung học, vừa vặn biết mình trúng tuyển vào đại học J tốt nhất ở thành phố J. Sau khi biết mình đã trúng tuyển, liền đi xem thử nơi mình sẽ sống trong bốn năm tiếp theo. Gần nhà cô không có xe buýt đi thẳng đến thành phố J, phải chuyển xe…
Cô gái ăn mặc đơn giản bước ra khỏi shop quần áo, trên tay cầm theo một túi đồ. Vào shop thì mua quần áo chứ mua gì? Ngớ ngẩn! Đang đi thì cô nhớ đã quên gì đó, thế là cô quay lại shop... " Chị, em để quên túi xách nên quay lại lấy." " Quý khách chờ chút, chúng tôi cần xác minh. Mời cô qua chỗ kia…
(Chỉ giới thiệu tên những nhân vật thường xuyên xuất hiện, hoặc có tình tiết ấn tượng. Sắp xếp theo bảng chữ cái. Sẽ được cập nhật trong quá trình làm truyện này.) A Đấu là tiểu tự, tên thật là Lưu Thiện, tự Công Tự, con trai Lưu Bị.   Cao Thuận, võ tướng của Lã Bố. Chu Du, tự Công Cẩn, thường…
Trong kí túc xá nam trường đại học, việc nam sinh tụ tập ở một chỗ cùng chơi game là chuyện rất bình thường. Hôm nay Cố Nghiêu hơi khó chịu, người bình thường không chơi game đột nhiên gia nhập, làm cho cậu chơi cũng không vui, Cố Nghiêu trực tiếp bắn nổ đầu mấy người trước mặt sau đó logout. Thật…
Ánh sáng mặt trời mờ ảo chiếu xuyên qua rèm ô cửa sổ, thời gian vẫn còn sớm, cả thành phố rộng lớn hiện tại vẫn đang say giấc ngủ. Lâm Kiều tuy nhắm mắt nhưng lại có cảm giác là ai đó đang khẽ v**t v* khuôn mặt của mình. Ngón tay của người kia thon dài mạnh mẽ, lòng bàn tay khô ráo ấm áp, mang theo…
Bên trên Lâm Kì có 2 người cha, nhờ công nghệ cao nên cậu được sinh ra. Cha lớn của cậu là boy tâm cơ, cha nhỏ là một bé ngốc bạch ngọt, cha lớn có tiền, cha nhỏ có quyền, từ nhỏ Lâm Kì đều trải qua êm đềm. Thuận buồm xuôi gió mà đi theo tiêu chuẩn con đường của người nhận được mọi may mắn* cơ mà…