Ngoài cửa sổ hoa ngọc lan trong gió xuân khe khẽ lay động, dường như thiếu nữ nhẹ nhàng khởi vũ.
Ánh nắng xuyên thấu qua pha lê dừng ở hạp mắt nghỉ ngơi thiếu nữ sứ bạch gò má, lông tơ thật nhỏ nhuộm thành nhan sắc ánh mặt trời.
Nàng một tay chống cằm, đầu hơi hơi rũ xuống, quạ hắc cong vút lông mi…
“Tôi đồng ý đưa con về.”
Nhan Lôi ngồi trên ghế sofa làm bằng da thật, vẻ mặt bình tĩnh nói ra câu vừa rồi.
Người đàn ông đối diện nghe vậy thì nhíu mày, anh ta khẽ híp mắt lại. Mọi biểu cảm của Nhan Lôi đều không có chỗ nào che giấu, tất cả đều rơi vào ánh mắt của anh ta.
Sắc mặt của Nhan Lôi hơi…
“Gả đi! Tao đã nói bao nhiêu lần rồi?”
Trong phòng khách căn biệt thự thuộc hạng trung lưu ở thủ đô Kinh Long, nước Hoa.
Một người đàn ông tuổi tầm trung niên, vận vest lịch sự nhưng khuôn mặt lại đỏ phừng, giận dữ đập tay xuống bàn trà tạo nên âm thanh không mấy vừa tay.
Cạnh ông ta còn có một…
Người ta nói thời gian là liều thuốc tốt nhất để quên đi mọi thứ.
Bản thân Hạ Đình mười năm như một chưa từng thôi mơ thấy cùng một giấc mơ không hề tin tưởng điều này.
Dù hôm nay từ trên giường ngồi dậy, nhớ đến giấc mơ đêm qua không hề giống cơn ác mộng đã quấy nhiễu cô mười năm thì Hạ Đình vẫn…
Gió lạnh khẽ gào rít trong đêm đen, một cơn gió xào xạc cuốn qua mang theo một vài chiếc lá khô rơi rụng xuống nền đường.
Đã nửa đêm, trên đường hoang vắng hơn một giờ đồng hồ không một bóng người, đúng lúc này lại có một người vội vã đạp trên những chiếc lá khô ấy, lê từng bước mệt mỏi trở về nhà…
"Ngô..."
Bên tai như có như không vang lên thiếu nữ k.êu rên, liền phảng phất đang nhẫn nại lấy thống khổ gì nhưng lại không bị khống chế từ khóe môi tiết ra một hai tiếng bình thường, lúc này cho dù ai tới nghe, đều sẽ cảm giác cho nàng rất khó chịu.
Bên trong căn phòng tràn đầy một loại bạch đào…
"Đá bóng qua cho tớ."
Đầu óc Thịnh Gia Nam choáng váng, khi ý thức cậu dần trở lại thì điều đầu tiên cậu nghe thấy là giọng nói của một cậu bé. Cậu đang cảm thấy khó hiểu, ngơ ngác mở mắt ra thì thấy trước mặt là một quảng trường, xung quanh là tiếng trẻ con nô đùa.
Thịnh Gia Nam có chút bối rối,…
Vu Quân - đại thiếu gia nhà họ Vu.
Năm nay vừa tròn 30 tuổi, vừa được Vu Cảnh giao lại toàn quyền hành.
Vu gia bọn họ là đệ nhất gia tộc không chỉ ở thành phố T nơi bọn họ hiện tọa trấn về hàng loạt chuỗi kinh doanh, bất động sản, thời trang, giải trí, vân vân và mây mây.
Mà còn nhúng tay cả vào…
Mưa tí tách tí tách rơi trên lan can, gió thổi hơi lạnh ập vào mặt, làm ướt một mảng áo sơ mi. Cậu tựa như không cảm thấy lạnh, chân chầm chậm đi đến cửa.
Sau vài lần sờ soạng, chìa khóa bỗng rơi xuống mặt đất, phát ra tiếng vang trầm đục. Thẩm Mặc ngẩn người, hình như hoàn hồn một chút, cậu ngồi…