Ở thôn trang mười năm, tôi đã không còn nhớ dáng vẻ của cha mẹ mình từ lâu. Bà vú nói tôi là đích thứ nữ nhà họ Vương, lẽ ra phải được sống trong phú quý cao sang, tất cả chỉ tại gã thầy bói đáng chết kia. Mỗi lần nhắc tới, bà đều đỏ mắt mà mắng, lời lặp đi lặp lại chỉ có đáng chết, lòng dạ hiểm…
Ra khỏi cửa quan Tham Hợp chính là địa giới của người Hồ. Hoàng Hà cuồn cuộn chảy đến nơi này bỗng trở nên hiền hòa, bình nguyên Ba Ngạn Náo Nhĩ phì nhiêu được dãy Âm Sơn uốn lượn bao bọc. Đương thời điểm cuối đông đầu xuân, tuyết đã tan nhưng chồi chưa nảy, quang cảnh trông vẫn khá lạnh lẽo tịch…
Lần đầu Từ Bùi gặp Lý Thê là ở câu lạc bộ tư nhân của Cố Thành Xuyên. 5 Khi đó anh đã về nước một thời gian, công việc đâu vào đấy, nhà cũng tìm xong. Nhà cũ có một số đồ đạc cũ, Từ Bùi quay lại lấy thì gặp Cố Thành Xuyên đến thăm ông nội. Cố Thành Xuyên và Từ Bùi quen nhau từ bé, còn làm bạn bè…
Khi ánh mắt ta và tỷ tỷ chạm nhau trong khoảnh khắc ấy, tỷ đã lập tức hiểu ra rằng ta cũng đã trọng sinh. Tỷ tỷ kéo ta đi nhận lại thân phận, nhưng ta lại có chút do dự. Làm tiểu thư của nhà quyền quý thì có gì tốt chứ? Suốt ngày phải học hết thứ này đến thứ khác, mệt mỏi không sao kể xiết. Chưa kể…
Tháng bảy đêm đen, ánh chiều tà dừng trên hoàng cung, phủ kín cung điện một lớp ánh sáng rực rỡ. Ngói lưu ly phản chiếu những tia sáng chói mắt, làm lòng người bỗng chốc hốt hoảng. Không lâu sau, đèn đuốc sáng rực như những vì sao đã nhanh chóng thắp lên trong cung, mang theo một bầu không khí căng…
“Nương nương! Nương nương… Nô tì oan uổng quá…” “Dù nô tì có lá gan tày trời cũng không dám làm ra loại chuyện này… Hu hu hu…” “Rầm ——” “Hừ, Quý phi nương nương, mau nhìn xem tiện nhân kia lén lút làm chuyện tốt gì sau lưng người đi?!” Kỳ Trạch bị tiếng ồn ào bên tai quấy nhiễu đến cau mày nhưng…
Công ty giải trí Long Phong. Trong một phòng nghỉ làm việc không quá lớn, một người đàn ông trung niên đang ngậm điếu thuốc, tay lật giở vài tờ giấy một cách cẩu thả. Mông ngồi vẹo vọ trên ghế xoay, thỉnh thoảng lại lắc lư. “Cậu Ngạn này, cậu đến công ty cũng đã ba năm, tuy không có gì nổi bật…
Ninh Chiêu Nhi bị ác mộng đánh thức. Đã lâu rồi nàng chưa từng mơ thấy giấc mộng kỳ quái như vậy, lúc tỉnh dậy toàn thân căng cứng, lưng ướt đẫm mồ hôi. Nàng cuộn mình trong góc tường, sợ hãi quan sát xung quanh, thấy cảnh vật quen thuộc mới dần dần bình tĩnh lại. Ngoài cửa sổ, cơn mưa thu vẫn tí…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Tiệm đang hơi bận, phải một lúc nữa chị mới qua được." Chung Kỳ cúp máy, tiếng sấm trầm đục vọng lại từ phía xa. Chị gái Chung Tuyết ngẩng lên từ quầy thu ngân: "Lại là cậu…