"Chúng ta đều biết rằng rồng có thật, chúng nó mạnh mẽ, tàn bạo, bọn nó có d.ụ.c v.ọ.n.g chiếm hữu rất cường đại, còn có thể triệu hoán bão tố, sấm xét, sóng thần. Trong rất nhiều cuộc chiến được ghi lại trong lịch sử, chỉ cần có rồng thì chưa bao giờ thất bại. Vậy tại sao một chủng tộc cường đại…
"Tiểu thư Dư Vãn, nghe nói cô luôn theo đuổi Tạ Hãn, còn cố tình chụp ảnh ám muội để lợi dụng độ nổi tiếng của anh ấy, tin đồn này có đúng không?"
Dư Vãn nhìn chiếc micro sắp dí vào mặt mình, không nhịn được mà trợn mắt.
Cô và Tạ Hãn là bạn học cấp ba, lúc đó cô còn nhỏ tuổi, sau khi được anh…
Tôi luôn tin rằng, ở một góc nào đó trên thế giới này, ở trên tầng mây mà chúng ta không nhìn thấy, nhất định có một tòa thành trên không trung xinh đẹp thuần khiết, nơi đó không có tiếc nuối, không có đau thương…
Những chuyện đã xảy ra sẽ không bao giờ thay đổi, cho dù không có ai nhớ đến…
Hãy để…
PHẦN 1
Sau khi ly hôn với chồng, cuối cùng tôi cũng được như ý nguyện, gả cho lão Vương nhà bên.
Còn chồng cũ của tôi cũng đạt được ý nguyện, cưới góa phụ Hồ Lệ Tinh.
Tưởng rằng mỗi người đã xây dựng gia đình riêng và sống yên ổn, nhưng ai ngờ chồng cũ và vợ mới của anh ta lại không…
Năm 1982, huyện Nguyên Hoa, thành phố Thượng Dương, tỉnh Lâm Xuyên.
Thôn Dương Liễu ba mặt giáp núi, có một con sông chảy từ tây qua đông, tên gọi là Liệu Thủy, bên bờ sông tốp năm tốp ba phụ nữ đang ngồi giặt quần áo, chày gỗ vung lên đập xuống không ngừng, miệng cũng không nhàn rỗi.
“Mọi người…
“Mạt Mạt, lúc đi ngủ nhớ phải đóng cửa sổ, có chuyện gì phải gọi điện thoại cho mẹ. Buổi tối cố gắng đừng ra ngoài, nếu có ra ngoài, lúc về nhà cũng phải chú ý quan sát có người theo đuôi không…”
Tô Sầm còn chưa nói xong đã bị Tô Mạt Mạt không kiên nhẫn cắt ngang: “Được rồi mẹ! Con đâu còn là đứa …
Năm 1979.
Sau khi lập thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm lên đến 20 độ.
Gió bắc thổi tới, cái cửa ở sương phòng bị gió thổi đập qua đập lại.
Bên trong cỏ khô nằm hai đứa bé mắt đều nhắm chặt, mặt mũi xanh xao, trong đó bé gái đã bị sốt đến mơ hồ.
Trên trán cô bé chảy đầy máu, trong miệng lẩm…
"Tiểu Niệm à, nương con đỡ hơn chưa?"
Cố Niệm xách nửa giỏ rau dại, cúi đầu đi về nhà, đi ngang qua cổng một ngôi nhà thì bị một phụ nữ trung niên từ trong bước ra gọi lại.
"Quách đại nương." Cố Niệm dừng chân, ngoan ngoãn chào: "Nương con đỡ hơn rồi ạ..."
Chỉ là có chút lạ... Nghĩ đến đây, đôi mày…
---
Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận.
Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường.
Lúc nàng bước ra ngoài cửa không có chú ý nên đã vô tình bị trượt…