Một người phụ nữ khoảng ngoài bốn mươi tuổi, mặc áo ngắn gấm màu xanh lục nhạt, bước xuống xe ngựa, khẽ gõ lên cánh cửa gỗ cũ kỹ đã bong tróc của hiệu thuốc. Trần Nhị Nương từ quán rượu bên cạnh hiệu thuốc bước ra, ánh mắt tinh ranh đảo qua đảo lại giữa xe ngựa và người phụ nữ. Một lát sau, bà ta…
Diệp Mãn được Trì gia nhận về chưa bao lâu. Trì gia là hào môn ở Kinh thị, nổi tiếng với hai người con trai: Con cả Trì Nhạn và con thứ Trì Giác. Cả hai đều là những nhân vật hàng đầu trong giới thượng lưu, lãnh đạo thế hệ trẻ. Một sự kiện lớn đã xảy ra gần đây: Trì Giác - người con thứ bất ngờ bị…
Dưới sự hướng dẫn của sư phụ, tôi tìm thấy một nền tảng phát sóng trực tiếp và chuẩn bị bắt đầu nghề tay trái của mình là bói toán đoán mệnh. Khi đăng ký tài khoản, tôi ngẫu nhiên chọn được một cái tên. Chủ phòng: Hãy đá thật mạnh vào chân lành của người què. Phòng phát sóng trực tiếp: Chủ phòng…
Thịnh Tường đứng chờ trên bậc thềm bên ngoài hội trường, lưng rịn một lớp mồ hôi mỏng. Bên tay phải cô là dòng sông nhỏ xanh như ngọc, dây thường xuân uốn lượn rủ xuống bờ sông, hơi nóng bốc lên từ mặt nước phả hết vào cánh tay của cô.   Cô dùng tay để quạt rồi cúi xuống, nhìn bản thảo đang cầm…
Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một…
Nào ngờ, hắn lại chặn ta vào góc tường, mắt đỏ hoe, giọng khàn khàn hỏi:     "Nàng thực sự… chưa từng có chút tình ý nào với ta sao?"   01   Ở kinh thành, ta mở một quán bánh bao, sống cùng một thiếu niên tầm mười ba mười bốn tuổi và một vị lang quân khôi ngô tuấn tú.     Nhưng… chỉ có mình ta thấy…
Hôm nay là ngày đầu tiên cậu báo danh đại học, khó khăn lắm mới thoát khỏi cái địa ngục trung học kia, vậy mà kì nghỉ hè mới quẩy được một chút giờ đã phải ngồi trong lớp học, ngay cả sợi lông trên người cậu cũng cực kì phản đối. Quan trọng nhất là... Văn Yến nhai đồ ăn vặt, quét mắt nhìn cả lớp…
Ta nhún vai, chẳng chút bận tâm. Khi ta tỉnh lại thì đã ở bãi tha ma, không còn chút ký ức khác, thậm chí chẳng biết chính mình là ai. Ta hỏi quỷ sai, bọn họ nói nếu không nhớ được tên mình thì không thể tra trong sổ sinh tử, cũng không có cách nào dẫn ta đi. Lại thêm ta mang quá nhiều chấp niệm,…
Cô gái này đã đứng phơi nắng gần hai tiếng đồng hồ, mà vẫn không nhúc nhích. Không nói chuyện, không chụp ảnh, cũng không ngắm cảnh. Cô không giống một du khách đến tham quan. Chẳng trách người bán hàng lại chú ý đến cô, một cô gái xinh đẹp đứng im lặng như vậy, ai đi qua cũng phải liếc nhìn thêm…