"Cầu trời phù hộ cho nhà họ Lý chúng con an khang thịnh vượng, con cháu giỏi giang, đời đời sung túc”.
Ông cụ nhà họ Lý vừa nói vừa kính cẩn cắm một nén hương vào lư hương.
Hôm nay là tiệc họp mặt thường niên của đại gia đình nổi tiếng thành phố Giang Châu, gia tộc nhà họ Lý. Không khí của bữa tiệc…
“Bác sĩ.
Bác sĩ.
Làm ơn cứu mẹ tôi.”
Phù Dung vội vã níu lấy tay một gửi bác sĩ mà cầu xin sự giúp đỡ.
Hôm nay cô vừa đi học về đã thấy mẹ cô – bà Dung Hoa đã nằm xỉu trước cửa.
Phù Dung sợ hãi mà đưa mẹ vào bệnh viện, nhưng đến giờ này vẫn chưa có ai…
Ngọc Vô Ưu 34 tuổi, là quản lý của một cửa hàng bách hóa.
Chưa có gia đình, hiện đang sống một mình tại một căn hộ cho thuê tại thành phố X.
Hôm nay cũng như mọi ngày, sáng đi làm, 21 giờ đi về.
Nhưng hôm nay cô nhận được một cuộc điện thoại từ người yêu cô nói rằng:
- Vô Ưu! Chúng ta chia tay đi!…
Edit: Cháo
01.
Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa…
Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu!…
Trong bóng tối u ám, bóng dáng một cô gái mập mạp thở hỗn hễnh do chạy nhanh.
Cô luôn nhìn lại phía sau, sợ hãi trốn tránh cái gì đó.
Có lẽ, ông trời cũng không thuận mắt gì cô khi trút xuống cơn mưa lớn làm mặt đường càng trơn trượt hơn.
"A..." Giọng đau đớn của cô gái rên lên vì vấp ngã xuống mặt…
1.
A Đỗ và tôi học chung trường cấp ba, vốn tưởng rằng cậu ấy chỉ thích tôi mà thôi.
Nhưng tôi thật sự không ngờ rằng A Đỗ có thể vì tôi mà đánh người.
“Tiểu Chi, cậu nói chuyện đi, sao cậu không nói gì? Thầy ấy đối xử với cậu như vậy, tôi tát thầy ấy một cái thì đã sao?” Trên đường về nhà,…
[1]
Biên tập: Nhã.
《 triều mộ 》/ Thanh Bình Khách
Muốn bên cạnh em, sớm sớm chiều chiều.
Trời hè bắt đầu sẩm tối, thời tiết oi bức, bên trong nhà có bật điều hoà, nhưng lại không đóng cửa sổ.
Gió bắt đầu nổi, nhẹ nhàng thổi bay chiếc song sa
[2]
màu trắng, ánh mặt trời chiếu vào căn phòng, rắc…
Ở góc đường núi, có một bãi cỏ, trên bãi có nhỏ hẹp, mọc sừng sững một thân lãm nhân thụ (cây bàng) rất cao.
Vào đầu mùa thu, lãm nhân thụ bắt đầu chuyển sang sắc đỏ.
Có lẽ là vì địa chất đặc biệt, lá cây trở nên đỏ tươi, tựa như lưu ly trong suốt.
Mỗi một phiến lá rụng xuống, lại giống như bàn tay…
"Ngô Củ, Ngô tiên sinh tới gặp cậu."
Vách tường màu trắng, giường bệnh màu trắng. Dưới cái chăn màu trắng là một người còn trẻ, khoảng hai mươi mấy tuổi.
Người trẻ tuổi thần sắc tái nhợt, mặt gầy, hai má hỏm sâu, đeo máy hỗ trợ hô hấp, mu bàn tay là kim truyền dịch.
Trên người bệnh nhân có đủ các…