1
Khi tôi đang mặc chiếc áo bệnh nhân màu xanh của Bệnh viện tâm thần Montenegro và ngồi xổm dưới gốc cây đếm từng con kiến thì bỗng nghe được một giọng nói vừa quen thuộc lại lạ lẫm: “Lâm Thanh Thanh?”
“Ai đấy?” Tôi quay lại nhìn người nọ.
Trước mặt tôi có vài người, người đi đầu đi mang một đôi…
1.
Dưới cổng công ty bị phóng viên giải trí bao vây đông nghịt, tôi vừa nghe điện thoại vừa cố gắng chen vào.
Người thì mãi không thấy ra, đám phóng viên chán nản chờ đợi, đúng lúc thoáng nhìn thấy tôi liền thản nhiên kéo tôi tới phòng vấn, máy quay và micro suýt nữa chọc thẳng vào mặt tôi.
Không…
Chương 1
Ngày thứ nhất xem tiền như rác
Thương hiệu G là một trong những thương hiệu xa xỉ có lịch sử lâu đời tại Châu Âu, chuyên ra đời những dòng sản phẩm đứng đầu về chất lượng cũng như giá cả. Những năm gần đây, thương hiệu này bắt đầu thâm nhập vào thị trường Trung Quốc mang lại hiệu ứng rất…
Thu Danh Duy hóa thân mình thành một nhân vật trong sách.Ở chặng đua chung kết cuối cùng tại giải châu Á, chiếc xe bất ngờ mất lái và rơi từ đường núi cao hơn 3.000m so với mực nước biển.Khi mở mắt ra lần nữa, cô lại trở thành vai nữ chính tiểu hoa đán của một tên trùm cẩu huyết, đang ngồi trong…
Cuối hè đầu thu chính là thời điểm cảm mạo bùng phát.
Không khí lạnh tràn về thành phố N sớm hơn mọi năm, trên đường người qua kẻ lại, nhìn cách ăn mặc của họ tuy rất mỏng manh nhưng bên trong đều mặc quần áo mùa thu rồi.
Tống Y lại không giống vậy. Cô đi đôi giày cao gót 8cm màu đỏ, váy caro ngắn…
Tôi đi chợ trên trấn, trên đường về nhà đi qua khe núi thì gặp một sát thủ bị trọng thương sắp chết.
Xuất phát từ nhiều mục đích khác nhau, tôi không lập tức rời khỏi mà thận trọng tới gần hắn ta, đồng thời ngồi xổm xuống bên cạnh lấy ngón tay chọc chọc mấy cái.
Sát thủ không hề có phản ứng, hắn ta…
Gần 2 giờ sáng tôi mới được người ta vác về đến cửa.
Mắt tôi đã díu đến cái mức không còn nhìn rõ cái gì nữa rồi, tay thì loạt soạt lục túi tìm chìa khóa.
Lúc đấy tôi quên luôn mất là trong nhà vẫn còn có người luôn.
Thật ra cũng không trách được, vì nhà tối om om chẳng tiếng động nào mà.
Hơn cả là…
CHƯƠNG 1: LẤY MỘT ĐỊCH TRĂM
“Cậu chính là vệ sĩ mà công ty An Đạt cử tới?” Lý Tiên Nguyên nhìn chàng trai mặc đồng phục vệ sỹ trẻ tuổi, cao ráo trước mặt, khẽ cau mày hỏi.
“Đúng vậy.” Chàng trai này chỉ tầm hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi đáp.
“Công ty của cậu có nói với cậu là phải làm thế nào…
Pt.1:
Ngày thi đại học, video phỏng vấn của em gái tôi nhờ nhan sắc của nó mà trở nên nổi tiếng.
Điều đáng nói là nó và bạn trai (cũ) của tôi lại bẽn lẽn nắm tay nhau...
"Hy vọng chúng em có thể cùng đỗ vào một trường đại học", Tống Triết mỉm cười, từ đầu đến cuối không rời mắt khỏi nửa kia.
Phần…