1.
Một con gián nhỏ nép người vào thành bát.
Anh đẹp trai vừa hát vừa rửa chén, la lá la là la.
Mấy anh rửa bát đẹp trai đều hát hay như vậy sao.
Gián nhỏ yêu ai yêu cả đường đi, đã đẹp trai thì làm gì cũng đẹp.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của gián nhỏ đỏ bừng lên.
2.
Gián nhỏ năm nay mới tròn 1 tuổi, vừa…
Một buổi tối cuối hè, bầu trời đen thuần túy, những ngôi sao tựa như hạt trân châu được khảm vào đó, cột đèn ven đường tản ra những vầng sáng màu hoàng hôn, ánh đèn chiếu xuống khiến bóng người kéo ra rất dài.
Mộ Gia Hủ mới vừa mua đồ ăn vặt xong, nhẹ nhàng đạp lên bóng mình đi về nhà.
Một tiếng “…
Dịch: Ying Yang
Cô là nhân viên lễ tân của một khách sạn không được coi là cao cấp lắm và cũng là một người trẻ tuổi bình thường.
Bước vào xã hội đã nhiều năm nhưng vẫn không có thăng tiến gì, chỉ đủ để nuôi sống bản thân, nhưng cũng không đến mức khiến mình trở thành vô gia cư và chết đói ngoài…
Cảnh Hoài tỉnh dậy, thấy bản thân đang nằm trong gian phòng trang hoàng theo phong cách cổ xưa.
Dưới thân anh là kiểu giường chỉ có thể thấy trên TV, trên đỉnh giường treo màn trắng.
Trước cửa sổ kê chiếc án thư, trên bàn có bút lông, cái chặn giấy, nghiên mực cùng vài xấp giấy.
Trong góc là kệ…
Ánh chiều tà từ cửa sổ thủy tinh tràn vào, thưa thớt rơi xuống sàn gỗ màu xám.
Trẻ con trong ngõ chạy qua chạy lại, gào thét như điên.
Lâm Cẩn ghét sự ầm ĩ, lấy gối đầu bịt tai, nhưng mùi thơm sườn lợn rán trong nhà bếp công cộng, theo gió chiều muộn tản ra khắp nơi vẫn khiến cô không thể tránh…
Kì thi giữa kì qua đi, thời khắc khiến người ta khẩn trương, kích động nhất chính là lúc phát bài thi.
Lúc lớp trưởng các lớp ôm một chồng bài thi trắng lóa trở về phòng học, ngoại trừ một bộ phận rất ít các học bá, học thần và học tra*, trong tâm trí của đại đa số mọi người đều văng vẳng câu…
LÝ THẬP DI (CÔNG) X TƯ SÂM (THỤ)
Ngược dòng thời gian trở về quá khứ.
Chương 1:
Xế chiều, mặt trời vẫn chưa khuất bóng.
Trong xóm, đám trẻ con đang chơi đùa rất vui vẻ, tụi con trai chạy nhảy, rượt đuổi khá sôi động, thỉnh thoảng còn té ngã dưới đất nhưng không khóc mà lập tức đứng dậy tiếp tục…
Thành phố Phù Dung đang có tuyết rơi dày đặc,vốn là một thành phố ồn ào lại bị bao phủ bởi một lớp bông tuyết mịn màng.
Chu Nghệ Tuế ngồi lặng lẽ trong công viên, cơ thể gầy gò của cô được những bông tuyết mềm mại phủ lên, đôi mắt trống rỗng nhìn những cây ngô đồng phủ đầy tuyết.
Những cây ngô đồng…
Mạnh Nịnh bị tiếng chuông tan học quen thuộc làm bừng tỉnh, cô mở to hai mắt không thể tin được.
Cảm xúc bi thương như vẫn nằm trong lồng ngực, nước mắt rơi từ hai bên gò má xuống mu bàn tay, bên tai giống như quẩn quanh tiếng khóc tê tâm phế liệt của bố mẹ và anh trai mình.
Nghĩ đến cả nhà, cô…