(*) Xuyên từ trong bụng mẹ
Chu Tuyết Đình là thai xuyên.
Đời trước trong lúc rảnh rỗi có xem qua mấy quyển tiểu thuyết em trai nuôi viết, cũng coi như đã tiếp thu loại kiến thức này. Đời này cha mẹ thập phần yêu thương y, y cũng thật tình làm một người con tốt của họ.
So với loại cách nói là thai…
Chương 1
Đã tới gần nửa đêm, Khải Sơ tập đoàn tầng cao nhất trên, còn có một gian văn phòng sáng lên ánh đèn, một dung mạo vắng lặng nữ nhân giờ khắc này còn ngồi tại trước bàn làm việc viết gì đó, màu đen hơi cuộn tóc dài tùy ý rối tung ở đầu vai, sơ mi tay áo chỉnh tề quyển đến cánh tay nhỏ xử…
Chương 1:
Sáng sớm đám phóng viên đã đứng đầy ngoài cửa công ty, vài kẻ còn mặt dày mang cả đồ ăn, đồ uống đến túc trực ở đó, chắc có lẽ đã đợi cả mấy tiếng đồng hồ.
Cửa công ty mở, nháo nhào một đám người, nào là máy ghi hình, máy ghi âm, rồi giấy bút tả tơi. Cốt lõi chu đáo như vậy cũng chỉ vì…
Đêm hôm trước.
"Phương An, cô có thể tìm giúp tôi tìm một người không?" Trương Mạn Hy nói.
"Là Hạ Lam đúng không?" Phương An nghe thấy Trương Mạn Hy nhờ đã biết là cô ấy sẽ nhờ mình tìm hộ người yêu.
"Đúng vậy, tôi đã tìm kiếm rất lâu rồi mà vẫn chưa tìm thấy tin tức" Trương Mạn Hy giọng buồn bã…
Edit: Miêu Ngư
Ta là Tống Diên, làm Thái Tử phi ngót nghét được ba năm. Rất nhiều người cực kì hâm mộ thân phận của ta, có thể bọn họ không biết được, nơi Đông cung này chính là gông xiềng, trói buộc ta đến không còn sức để thở. Có thể gả cho Thái tử, tiến vào Đông Cung, người sáng suốt liền biết…
“Đáng ghét, nhẹ một chút đi!” Một giọng nữ õng ẹo truyền đến, sau đó là giọng đàn ông nhẹ nhàng dỗ dành: “Biết rồi! Biết rồi! Anh sẽ nhẹ chút, nhẹ chút.”
“Đáng ghét, anh có biết đây là nơi nào không hả? Hò hét như vậy làm gì?” Giọng nữ mềm mại tiếp tục truyền ra ngoài.
Giọng đàn ông lại vang lên: “…
Mùa xuân, giữa tháng ba, trời Tấn Châu chợt ấm áp hơn nhưng vẫn còn lạnh lẽo.
Hôm kia, trời mới vừa mưa một trận, từng giọt tí tách suốt hai ngày, cứ như vậy không thấy tạnh.
Trời lại rét lên, nơi nơi ướt dầm dề, một trận gió thổi qua, cái lạnh giá buốt liền len lỏi qua khe hở y phục chui vào trong…
Hứa Giản đã mau hai ngày không có ăn cái gì.
Nói đúng ra, là hắn tỉnh lại phát hiện chính mình biến thành miêu sau, liền chưa uống một giọt nước.
Nhìn trêи mặt đất vũng nước chính mình ảnh ngược, Hứa Giản trong lòng thực mờ mịt, không biết chính mình một cái êm đẹp người, như thế nào ra cái tai nạn…