Ấm ức? Chỉ những người biết thương bản thân mới có tư cách để ấm ức, có thể làm nũng không kiêng nể gì, có thể giận cá chém thớt không phân biệt xanh đỏ đen trắng, có thể tùy ý làm càn không nói lý, còn cậu thì ấm ức gì với Yến Thanh Châu?Không khác gì tự rước nhục vào thân.Lâm Thu Biệt nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay của Yến Thanh Châu, ngồi dậy khoanh gối: “Thanh Châu, Yến Thanh Châu… Ngươi đúng là độc ác.” Gằn từng chữ từng chữ một —— quá độc ác, tình cảm như lưỡi dao cứa vào người cậu.Cậu nhắm mắt lại, nhẹ nhàng ngâm nga một đoạn nhạc, hồi tưởng quá khứ. Sân khấu huy hoàng rực rỡ ánh đèn, náo nhiệt sục sôi, nhiều người vì cậu mà hò hét, vì cậu mà sôi trào… Nhưng chỉ có người đang đứng giữa sân khấu như cậu mới có thể cảm nhận được sự cô độc len lỏi vào xương cốt, cứ như bị chia lìa sang một thế giới khác, một thế giới vừa chật chội, vừa lạnh lẽo lại đen tối, nếu bị thương cũng chỉ có thể tự mình liếm vết thương. Rất nhiều người đều nói yêu cậu, nhưng không ai có thể cứu nổi cậu.Trầm…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...