Mẹ tôi gả tôi cho một thiếu gia giàu có nhưng bị tật ở chân. Ngày cưới, tôi cẩn thận hỏi anh ta: "Có cần tôi cõng anh lên giường không?" Anh ta cười dịu dàng: "Làm phiền em rồi." Tôi xắn tay áo định cõng anh ta, kết quả là đứng không vững, cả hai cùng ngã xuống đất— Chỉ tiếc thêm chút nữa thôi là tôi có thể thừa kế tài sản hàng tỷ rồi. 1 Sau khi tốt nghiệp đại học, mẹ tôi bán tôi cho một người đàn ông giàu có, sính lễ lên đến hàng chục triệu. Nghe nói, đối phương là một thiếu gia của gia tộc giàu có. Anh ta bị tật ở chân do một tai nạn, vì thế mà mất quyền thừa kế gia tộc. Hiện giờ anh ta có tiền và thời gian rảnh, tuy nhiên— Mẹ tôi lo lắng: "Nghe nói, cậu ta không chỉ bị thương ở chân mà còn có vấn đề về phương diện ấy." Mắt tôi sáng lên. Thật là hoàn hảo! Có tiền, danh tiếng, chồng còn không làm gì được, còn gì hạnh phúc hơn? Vì thế, tôi và mẹ chia nhau sính lễ, vui vẻ bước lên xe hoa. Tại sao tôi lại lấy một người tật nguyền? …
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...