Thái y hiện thời đang rất oán hận. Oán hận cùng cực a. Bất luận là ai, giữa đêm hôm khuya khoắt, lại là mùa đông rét mướt, bị lôi từ trong chăn ra chỉ sợ đều sẽ phát hỏa, thế nhưng kẻ hạ lệnh lôi hắn ra khỏi chăn lại là đối tượng tuyệt đối không thể phát hỏa – hoàng đế đại nhân. Thế là tức giận đang sinh sôi, chỉ có thể nghẹn lại thành oán khí. Được rồi, hắn đành chịu thiệt vậy. Thế là thái y cấp tốc đem áo khoác lên người, đem hòm thuốc chạy đến thái y viện, sau đó cùng thị vệ thẳng tiến tẩm cung hoàng đế. Lần thứ ba rồi đấy, thắng này đây đã là lần thứ ba hắn bị lôi ra khỏi chăn lúc nửa đêm!! Ta X, bệ hạ, sao ngài lại không biết kiềm chế một chút cho ta nhờ?? Vừa mới chạy vào đại môn của tẩm cung, còn chưa kịp hành lễ, đã bị hoàng đế đại nhân anh minh thần võ, tinh lực hơn người túm cổ, xếch thẳng tới bên giường… Khụ, đặng xem “bệnh” cho đại nhân vật đang nằm thoi thóp bên trên. Gì mà “bệnh” chứ, theo ngôn ngữ chuyên ngành thì cái này gọi là tinh thận hao tổn, khí huyết suy yếu,…
Tác giả: