Cuối hạ đầu thu, cái nắng chói chang như thiêu đốt đã qua, những cơn gió mát chầm chậm lướt qua hàng dương liễu nghiêng nghiêng bên sông, trời đã dần mát mẻ hẳn.

Diệp Thanh Huyền vừa hạ triều liền vội vã đến biệt viện, chưa kịp thay quan phục, tà áo bị mưa vấy thành những vệt đậm nhạt.

Gã bước vào viện hỏi: "Phu nhân thế nào, có sợ hãi khóc lóc không?"

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.