Người ta thường nói ‘y bất như tân, nhân bất như cố’, tôi thấy câu này rất nhảm nhí.
Người mới đương nhiên vẫn tốt hơn. Dù sao người cũ thì cũng đã là người cũ rồi, nhớ nhung chỉ làm cho bị coi thường hơn mà thôi.
Edit: Mr.Downer
Ôn Đình ngồi trên đùi Cận Hàn Bách, hai cánh tay trắng nõn vòng qua cổ anh, đôi mắt màu nâu vô cùng đẹp đẽ nhấp nháy, nhìn người đàn ông đang nhướng mày này.
“Không phải, Trương Tử Kiếm anh nói thế là có ý gì?” Tôi tức giận đến cả người đều run rẩy, thật muốn cắn lên cổ anh ta một cái, cắn cho thủng động mạch cổ luôn đi.