Thẩm Linh Tố vừa quẹo vào đầu ngõ thì lập tức
đứng lại.
Editor: mèomỡ
Một chuyện xưa kết thúc, thường cũng là khởi đầu cho một chuyện xưa khác.
—♥—
Tháng hai năm thứ tư Thiên Ứng, sáng sớm tiết trời se lạnh, ta vẫn như ngày thường bị đánh thức bởi một tiếng động lớn.
Nằm ở trong chăn ấm áp, ta thở dài một tiếng, cũng như thường ngày, chậm rãi ngồi dậy, bắt đầu mặc quần áo chải đầu.
Nhất thế, nàng là hoa khôi danh mãn Tần Hoài.
Quyển 1: Thâm đình thiên
Một mùa
hè nào đó, từ chỗ mẹ già, tôi nghe được tin tức Trương Tử Việt sắp kết hôn. Mẹ
tôi lúc đó vừa đảo khoai tây trong nồi, vừa nói: “Mân Mân à, Trương Tử Việt ở
tầng dưới sắp kết hôn rồi, con biết chưa?”
Mẹ kêu lên trong điện thoại: “Cái gì? Hai con ra ở riêng rồi? Vì sao?”
Lỗ tai tôi đau nhức, kéo microphone ra xa, cau mày.
Ly hôn, là vấn đề của người trong cuộc, nhưng hỏi tại sao luôn luôn là người khác.
Tôi nói: “Mẹ, hôm nay tụi con đã ký tên rồi, phản đối vô hiệu.”
edited by: Phong Tuyết
Lúc mới gặp cậu ta, tôi vừa tốt nghiệp xong, tìm được một công việc nhờ quan hệ của bố ở đài truyền hình. Chỉ là làm mấy việc vặt cho đạo diễn, nhưng cũng được gọi bằng một cái tên rất kêu: trợ lý. Còn cậu ta lại bỏ học tới studio làm cascadeur.