Nền trời rền vang tiếng sấm. Giữa màn đêm đặc đến nghẹt thở, bóng đen đang im lìm trên giường chợt bật dậy, kịch liệt run rẩy. Liễn Đẩu ngồi bó gối th* d*c, mồ hôi ướt đẫm vầng trán. Đã mười năm rồi! Mười năm, nhưng ký ức ngày hôm ấy vẫn ám ảnh lấy nàng không buông.