- Sổ sách xem đến đâu rồi?
- … - Lắc đầu, lắc đầu.
- Bàn tính sử dụng thế nào rồi?
- … - Lắc đầu, lắc đầu.
“Bản mệnh của chị mang điềm ác, sao
Hồng Loan không dịch chuyển, nhân duyên khô cạn, cả đời là bà cô già!”
***
Trời mưa dầm dề, rả rích..>
‘‘Cô chính là Đường Tam Hảo?’’
‘‘Ưm…ưm…ưm…!’’
‘‘Ấp a ấp úng, chả đứng đắn chút nào, ăn mặc diêm dúa, co đầu rụt cổ, ta
không thích cô, từ nay về sau cô đừng đến tìm con trait a nữa.’’
‘‘Ơ…ơ…ơ…?’’
“Em thích anh!”
“… Cô là ai?”
“Em họ Tô, tên là Gia Áo, có nghĩa là chiếc áo nhỏ là tâm giao của nhà họ Tô, mẹ hy vọng em mãi mãi là tâm giao của bà!”
“…”
“Nhưng, em không dịnh làm tâm giao của bà, em muốn làm tâm giao của anh, bởi vì… em thích anh!”