“Xước ước tiểu thiên tiên, sinh lai thập lục niên. Cô sơn bán phong tuyết, dao thủy nhất chi liên. Hồi mâu… Hồi mâu… Hồi mâu…”
(Dịch sơ là: Tiểu thiên tiên yểu điệu, sinh ra mười sáu năm. Cả núi nửa đỉnh tuyết, nước ngọc một cành sen. Quay đầu nhìn lại…)
"TMD, cái thời đại này l*m t*nh nhân phổ biến đến nỗi lấy làm việc vinh dự ư?" An Tiểu Tâm mặc áo khoác ngoài, tóc rối bù, lòng thầm mắng nước miếng văng tung tóe ở trong phòng.